Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 903: Phá Cửa

.



Chương 903: Phá Cửa

Chương 903: Phá Cửa

Trợ lý của Châu Trường Sinh muốn bắt người về, anh ta bước vội lên vài bước giơ tay vồ về phía Vệ Miên, nhưng không ngờ còn chưa đụng được vào người thì đã bị hất bay ngược ra sau như bị một lực lớn vô hình nào đó đâm phải.

Trong phòng tổng cộng có bốn người, Châu Trường Sinh đang nằm trên giường bệnh không dậy được, có lòng mà không có sức, không thể đuổi theo.

Dương Thiên Cương thì lại không dám tùy tiện hành động trước khi làm rõ được thực lực của Vệ Miên như thế vào, huống chi, với thân phận của ông ta, dưới tình huống ông ta không muốn thì cũng không ai có thể cưỡng ép ông ta ra tay được.

Bác sĩ không nhúc nhích là vì công việc và chức trách của mình, sợ Châu Trường Sinh tức giận xảy ra mệnh hệ gì, hoặc là có một chút bất ngờ nào đó xảy ra, ông ta tới đây để cứu người chứ không muốn tham gia vào chuyện không liên quan đến mình.

Mấy người nhìn thấy tên trợ lý kia bị đánh ngã xuống đất mà trong lòng nặng nề, cũng càng kiêng dè Vệ Miên hơn vài phần.

Xem ra, cô gái trẻ tuổi này có thực lực ghê gớm lắm đây.

Vệ Miên không quan tâm đến mấy tên vệ sĩ đứng như cột trụ ở ngoài cửa mà không thể cử động được, cô trực tiếp giơ tay mở cánh cửa phòng bệnh bên cạnh.

Nhưng không ngờ lại không đẩy ra được ngay.

Bọn họ sợ Vương Tịnh Bạch chạy ra ngoài nên trực tiếp khóa trái cửa phòng bệnh này lại, thậm chí bên trong còn có người trông chừng.

Vệ Miên không hề do dự mà nhấc chân, cô ngưng tụ nguyên khí lên chân rồi đá mạnh vào cửa phòng.

Sau một tiếng "rầm", cánh cửa bị đá rung lên bần bật.

Cô nhướng mày.

Vừa rồi cô đã quan sát qua, phòng bệnh ở tầng này đều khá đặc biệt, có khả năng là chuyên dùng để cung cấp dịch vụ cho giai cấp đặc quyền, nguyên vật liệu làm cánh cửa phòng cũng hoàn toàn khác hẳn với mấy phòng bình thường ở bên dưới tầng kia.

Cũng chắc chắn lắm đấy.

Mà mấy vệ sĩ bị Vệ Miên dùng bùa chú định thân đã nhìn chòng chọc đến mức hai con mắt sắp rớt ra ngoài rồi, bọn họ đã làm vệ sĩ của Châu Trường Sinh được vài năm nên hiển nhiên cũng từng trải sự đời không ít.

Huống chi, người có thể làm vệ sĩ cho phú hào thì thực lực của bản thân chắc chắn cũng không tầm thường.

Cho dù là người có năng lực mạnh nhất trong số bọn họ cũng không có khả năng làm được đến mức chỉ dùng một cước đã đá rung cả cửa chống bạo động được.

Đây phải là người có thực lực thế nào chứ?

Đột nhiên bọn họ cảm thấy may mắn vì ban nãy cô gái này không đánh nhau với bọn họ.

Vệ Miên không quan tâm mấy thứ này mà lại ngưng tụ nguyên khí vào chân, sau đó dùng sức đá thêm một cước.

"Rầm!"

Lần này, cánh cửa phòng bệnh trực tiếp đổ rầm vào bên trong.

Càng vào thời điểm này thì Vệ Miên lại càng không dám thả lỏng, huống chi còn là dưới tình huống cô biết rất rõ trong phòng bệnh của Vương Tịnh Bạch đang có người trông chừng.

Còn chưa đợi cô nhìn thấy rõ tình hình bên trong thế nào thì một thiết quyền mang theo gió mạnh đột ngột phóng thẳng tới trước mặt cô.

Vệ Miên nghiêng người tránh, lập tức khiến nắm đấm đó đấm hụt.

Sắc mặt của cô trầm như nước, chỉ cười lạnh một tiếng, xem ra trong phòng bệnh mới là cao thủ, ánh mắt của cô liếc ra đằng sau, sau đó trở tay lấy một vật thể không rõ ra cầm trong tay.

Món đồ này đen như mực, trông giống một chiếc hộp dẹt thiếu mất nắp, mà cũng giống một cái bệ trang trí gì đó, toàn thân tản ra u quang kỳ lạ.

Hơn nữa, bên ngoài cái bệ này còn dán một lá bùa vàng.

Vệ Miên duỗi hai ngón tay ra, động tác nhanh chóng gỡ lá bùa vàng đang dán bên trên ra, người đối diện chỉ cảm thấy trong nháy mắt, u quang trên thân cái thứ đó càng dữ dội hơn, nặng nề và u ám đến mức khiến người nhìn vào mà cảm thấy khó chịu.

Đây chính là thứ mà người bình thường có thể nhìn thấy, họ chỉ cảm thấy u quang trên cái bệ đã không có lá bùa nặng nề hơn, nhưng không nhìn thấy trong nháy mắt lá bùa vàng bị gỡ mất, sát khí xung quanh lập tức tăng lên, phải nói là vọt lên một cách điên cuồng, tia sáng xung quanh cũng lập tức tan biến.

Mà chính trong nháy mắt tia sáng này tắt đi, một tay của Vệ Miên bấm quyết, miệng lẩm nhẩm, sát khí trên cái bệ lập tức dội lên dữ dội.

Nếu như lúc này Dương Thiên Cương tới đây sẽ phát hiện ra sát khí này giống như một cái chăn bông lớn bị trải thẳng ra, âm u nặng nền một mảng, trực tiếp che phủ toàn bộ thiên địa này, cả căn phòng đều bị nó lấp kín.

Bạn cần đăng nhập để bình luận