Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 906: Trong Lòng Lập Tức Sinh Ra Sợ Hãi

.



Chương 906: Trong Lòng Lập Tức Sinh Ra Sợ Hãi

Chương 906: Trong Lòng Lập Tức Sinh Ra Sợ Hãi

Nhưng bốn hôm trước cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà đám người trông chừng cậu ta từ ba người biến thành còn một người, tuy rằng vẫn truyền thuốc vào người cậu ta nhưng thái độ đã lơi lỏng hơn không ít.

Sau đó cậu ta mới biết mình đã biến thành nguồn cung cấp nội tạng số một, điều đó có nghĩa là vẫn còn một nguồn cung cấp nội tạng số hai nữa? Cậu ta đoán có khả năng nguồn cung cấp nội tạng số hai với người cần cấy ghép nội tạng kia tương thích hơn.

Cho nên lúc này nhờ phúc của Vệ Miên mà hai nguồn cung cấp nội tạng cuối cùng cũng được gặp mặt.

Vương Tịnh Bạch thấy Cao Tinh Tinh suy yếu như thế bèn vội vàng đỡ người đi ra ngoài, sau khi ra khỏi phòng bệnh lại một đường đi ra, lúc ấy mới phát hiện ra toàn bộ người trong tầng lầu này đều đã bất động hết.

Trước ngực bọn họ đều bị người dán một lá bùa vàng, trông cứ như bị Tôn Ngộ Không thi triển định thân thuật ấy.

Vương Tịnh Bạch không nhịn được mà dừng bước chân, muốn quan sát thật kỹ hình vẽ bên trên đó nhưng lại nghe thấy tiếng của Vệ Miên truyền tới từ cuối hành lang.

"Còn không mau lên? Lát nữa bùa định thân sẽ mất tác dụng đấy."

Hai người vừa nghe thế đã vội vàng đẩy nhanh tốc độ, vội vàng đi về phía thang máy.

Châu Trường Sinh nằm trên giường bệnh mà lòng nóng như lửa đốt, nhưng ông ta lại không có bất cứ biện pháp nào cả, trợ lý đã bị một chiêu vừa rồi của Vệ Miên đánh cho hộc máu, trước mắt vẫn còn đang nằm dưới đất.

Mà Dương Thiên Cương đang ngồi bên cạnh cũng chột dạ và hơi bất an, vừa rồi ông ta cũng đã cảm giác được sát khí nặng nề bên trong hành lang, nhưng chỉ trong chớp mắt, sát khí đó đã lại biến mất, có thể thấy là bị người khống chế.

Có thể khống chế sát khí lớn mạnh như vậy một cách thành thạo đến thế khiến Dương Thiên Cương kinh ngạc và nghi ngờ không thôi, ông ta nghi có phải mình đã quá lâu rồi chưa ra ngoài hay không, bằng không tại sao thầy phong thủy ở nội địa lại lợi hại như thế?

Trước đó, cũng không phải hai bên chưa từng so đấu nhưng Hồng Kong vẫn luôn dẫn trước một bàn, nhất là ở phương diện phong thủy này.

Duy chỉ có phương diện bắt quỷ là không bằng Mao Sơn Phái thôi.

Nhưng bây giờ...

Về mặt tu luyện huyền môn tâm pháp thì Dương Thiên Cương đã rất lão làng rồi, ông ta đã tiếp xúc với những chuyện bất bình thường ở trong mắt người đời cả một đời rồi, cho nên trời sinh cũng có một loại trực giác vô cùng thần kỳ đối với nguy hiểm.

Loại trực giác này vô cùng chuẩn, thậm chí còn không cần phải xem quẻ và suy tính mà là có độ nhạy bén cực kỳ chuẩn xác.

Trực giác nói cho ông ta biết con người Vệ Miên này không dễ chọc.

Cho nên ngay khi Châu Trường Sinh tìm người giúp thì ông ta lại cúi gằm mặt, không hề bày tỏ ra một chút suy nghĩ nào muốn giúp hết.

Nói đến cùng thì ông ta với nhà họ Châu cũng đều có mục đích riêng cả, bọn họ vẫn luôn hợp tác chẳng qua cũng chỉ vì nể mặt đối phương là đối tác cũ, nhưng mấy thứ như đối tác này không phải không thể thay đổi.

Sắc mặt của Dương Thiên Cương trầm như nước, xác định bên ngoài không có động tĩnh rồi mới đi về phía cửa.

Sau đó ông ta nhìn thấy mấy vệ sĩ bên ngoài cửa phòng bệnh đều đứng bất động, phù chú màu vàng dán trước ngực trông vô cùng chói mắt.

Ánh mắt của ông ta chợt thay đổi, cuối cùng cũng hiểu được lý do tại sao cô gái trẻ kia có thể bước vào phòng bệnh của Châu tiên sinh như chốn không người rồi.

Thế nhưng sau khi làm rõ rồi lại càng kinh ngạc hơn, không phải ông ta không biết vẽ bùa định thân nhưng bùa định thân mà ông ta vẽ chỉ có thể cố định đối phương trong vài lần hít thở mà thôi, chứ sẽ không giống như bây giờ, đến ngay cả sư phụ của ông ta cũng không làm được nữa là.

Tính từ lúc cô gái trẻ kia bắt đầu gõ cửa, sau đó dẫn hai nguồn cung cấp nội tạng đi, thời gian tính tổng lại tuyệt đối cũng phải hơn mười phút.

Thế nhưng lá bùa này vẫn nằm yên trên lồng ngực của bọn họ mà không hề có một chút dấu hiệu sắp mất tác dụng nào.

Dương Thiên Cương giơ tay về phía lồng ngực của tên vệ sĩ cách mình gần nhất, muốn gỡ lá bùa xuống rồi thuận tiên xem phù chú mà người ta vẽ như thế.

Nói không chừng bản thân ông ta cũng có thể học hỏi, sau này lại có thể cải thiện một chút trình độ ở phương diện này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận