Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 746: Đại Nhân Tha Mạng

.



Chương 746: Đại Nhân Tha Mạng

Chương 746: Đại Nhân Tha Mạng

Mái tóc của nữ quỷ dài đến gót chân, hơn nữa còn vô cùng dày, trông như có thể phủ kín hết cả người cô ta, chỉ thấp thoáng để lộ ra bộ quần áo màu xanh lục thông qua vài khe hở nhỏ.

Sau khi vợ chồng Cảnh Thiên Hách được giải thoát, một lượng không khí lớn lập tức dội vào trong khoang ngực khiến bọn họ ho sặc sụa.

Nữ quỷ tóc dài dần dần lộ nguyên hình, cũng không cần phải dùng mắt âm dương mà vợ chồng Vương Tinh Hà cũng có thể nhìn thấy, cả hai sợ đến mức mặt mày trắng bệch, không khỏi lùi về sau một bước, cơ thể dán chặt vài nhau, run như cầy sấy.

Trịnh Hạo vừa nhìn thấy trên người cái thứ đó tỏa ra ánh sáng màu xanh lục là trong lòng lập tức rùng mình.

Phần lớn loại quỷ như thế đều không phải cái thứ gì tốt đẹp, hơn nữa thực lực còn lợi hại hơn quỷ bình thường rất nhiều.

Anh ta đi về phía con quỷ đó, nữ quỷ mặc đồ màu xanh cũng lập tức cử động.

Nhưng hành động của cô ta vô cùng kỳ quái, vậy mà không phải dùng hai chân để đi đường mà là tay chân đồng thời bò đi trên mặt đất, mái tóc dài rũ rượi bị kéo lê đằng sau.

Trịnh Hạo nghĩ ngợi rồi bước vội lên vài bước, một tay túm lấy mái tóc vừa dài vừa rậm của cô ta.

Tốc độ của nữ quỷ rất nhanh cho nên đột nhiên bị túm tóc chỉ cảm thấy da đầu như sắp nổ tung, đương nhiên, nếu như cô ta có thứ đó.

Nhân lúc cơ thể của đối phương hơi run lên, Trịnh Hạo lại vung thanh kiếm gỗ chém xuống.

"Á..." Nữ quỷ lại hét một tiếng thảm thiết nữa.

Mái tóc bị người ta túm trong tay nên không thể chạy được, bị chém một kiếm cũng không tránh được, khiến nữ quỷ ấm ức chỉ chực khóc.

Cái tính bỉ ổi của Trịnh Hạo lại nổi lên, nghe thấy tiếng kêu thảm vừa rồi là anh ta biết ngay nữ quỷ này vô cùng sợ thanh kiếm gỗ bị sét đánh trong tay mình, mắt thấy tóc đã bị túm, cái mông dẩu ra, trái một phát, phải một phát, cả người bị người ta đâm chọt mãi không xong.

"Á!"

"Á!"

"Á á!"

"Á á đại nhân! Đại nhân tha mạng!"

Nữ quỷ kêu gào liên miên, âm thanh cũng càng ngày càng yếu, cuối cùng biến thành trực tiếp xin tha.

Trịnh Hạo nghe đủ rồi, lúc này mới lôi một lá bùa từ trong túi áo ra ném về phía đó để giam cầm cô ta, đồng thời cũng buông bàn tay đang túm tóc cô ta ra.

"Eo!"

Trịnh Hạo ra sức chà tay vào quần, loại cảm giác trơn trượt này đúng là thấy gớm thật.

Đừng quan tâm anh ta có tâm trạng gì, cuối cùng thì nữ quỷ kia cũng đã bị cố định dưới sàn nhà rồi, còn không dám nhúc nhích dù chỉ một chút mà chỉ có thể nhỏ giọng rên rỉ.

Lúc này, ánh mắt của Vương Tinh Hà nhìn Trịnh Hạo mới hoàn toàn thay đổi, không ngờ người trẻ tuổi này lại đáng tin như thế! Quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong, trước đây đúng là mình quá mức hạn hẹp rồi.

Nữ quỷ mặc đồ xanh quỳ rạp dưới sàn, mái tóc dài lê thê tản ra quanh người, cô ta từ từ ngẩng đầu lên, gương mặt bị che lấp trong mái tóc đen kia cuối cùng cũng lộ ra.

Tuy rằng có loại trắng bệch phổ biến của ma quỷ nhưng cũng khá là xinh đẹp đấy chứ.

Một gương mặt nhỏ to cỡ bàn tay, một đôi mắt hạnh như chứa nước xuân khiến người động lòng, ánh mắt của cô ta rơi lên người bọn họ, mỗi một người bị cô ta nhìn đều cảm thấy đôi mắt kia của cô ta đang thể hiện rõ ái tình đối với mình.

Người này có sự chênh lệch quá lớn so với nữ quỷ trong lòng mọi người, một nữ giới đáng thương, yếu đuối không chỗ dựa lại tràn đầy sự dịu dàng như thế với nữ quỷ tàn nhẫn, rắp tâm muốn bóp chết Cảnh Thiên Hách trước đây hoàn toàn khác nhau, sự chênh lệch quá lớn khiến mấy người đều sững sờ.

Ngay cả một nữ giới như Thẩm Thiến cũng không nhịn được mà nổi lên lòng thương hại đối với cô ta.

Dưới tình huống như thế, nếu như vẫn có thể ra tay được nữa vậy đúng là súc sinh rồi.

"Bốp!"

Nhưng cứ cố tình ở đây lại có một người còn không bằng súc sinh!

Trịnh Hạo bổ thanh kiếm gỗ vào người nữ quỷ một phát với vẻ không hề khách sáo một tí nào, vẻ mặt còn chán ghét: "Hai con mắt thành thật một chút cho tôi! Nhìn đi đâu? Còn nhìn lung tung nữa là tôi móc mắt cô ra luôn đấy!"

Mọi người: "..."

Vệ Miên liếc mắt nhìn thằng ngốc này với vẻ khen ngợi, đứa trẻ này ngốc vẫn hoàn ngốc, nhưng về mặt tâm tính thật sự không có gì để nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận