Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 879: Khách Đến

.



Chương 879: Khách Đến

Chương 879: Khách Đến

Đợi khi Vương Tuyết vào phòng tiếp khách lại nhìn thấy Vệ Miên đang ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ, cô ta cực kỳ nghi ngờ mình đã đến nhầm chỗ.

Đại sư trẻ tuổi như vậy sao? Lại còn giống tiểu tiên nữ như vậy nữa chứ?

Lẽ nào ở tòa nhà Cát Lợi không chỉ có mỗi một quán xem bói?

Vệ Miên đã cất điện thoại đi trước khi có người tiến vào đây rồi, lúc này nhìn thấy vẻ nghi ngờ trong mắt hai người bọn họ, cô cũng giả bộ như không biết gì.

"Mời hai vị ngồi."

Cô chỉ vào đệm hương bồ trước mặt, kêu hai cô gái ngồi xuống.

Hai người đưa mắt nhìn nhau rồi vẫn quyết định cứ im lặng xem biến thế nào, nếu không được thì chạy thôi, không tin đối phương còn có thể bắt người ở lại được.

Tầm nhìn của Vệ Miên đảo quanh gương mặt của hai cô gái một vòng, ánh mắt của cô hơi dao động nhưng cũng không có bất cứ một biểu cảm nào hết.

"Ai trong hai người muốn xem bói?"

Vương Tuyết mở miệng với vẻ hơi thấp thỏm: "Tôi."

Đây là lần đầu tiên cô ta tới mấy chỗ xem bói như vậy nên trong lòng hơi hoảng loạn. Sau đó cô ta lôi điện thoại từ trong túi ra, lục tìm một bức ảnh rồi đưa cho Vệ Miên.

"Tôi muốn bói xem khi nào lãnh đạo của chúng tôi mới có thể 'lạnh'."

"Lạnh?" Vệ Miên liếc mắt nhìn bức ảnh kia: "Vậy chỉ sợ cô hỏi hơi sớm rồi, tuy rằng lãnh đạo của các cô không có tướng mặt trường thọ nhưng ít nhất cũng có thể sống được đến bảy mươi tuổi, bây giờ cô mong ông ta đi chân lạnh toát hình như có hơi sớm đấy."

"Phụt!"

Vương Song không nhịn được nữa mà lập tức bật cười thành tiếng, để ý thấy tầm nhìn của hai người mới vội vàng cố gắng kiềm chế lại.

Vương Tuyết hơi xấu hổ: "Tôi không có ý đó, thật ra chỉ muốn hỏi khi nào thì lãnh đạo của chúng tôi mới có thể ngã ngựa."

Sau đó cô ta kể lại rõ đầu đuôi ngọn ngành sự việc.

Trên thực tế, vị lãnh đạo mà cô ta nhắc đến là sếp lớn của cô ta, người đứng đầu công ty chi nhánh này, cô ta vẫn còn lãnh đạo số hai nữa, cũng chính là lãnh đạo bộ phận mà cô trực thuộc.

Sếp lớn là nam giới và sếp nhỏ là nữ giới.

Sau khi sếp lớn được điều chuyển qua bên này chưa được bao lâu thì hai người này chim chuột với nhau.

Vì sếp lớn là người được điều chuyển từ tỉnh ngoài về đây, cả vợ lẫn con vẫn còn ở bên kia, trước đây đều là sau khi nhậm chức ở bên ngày được vài năm rồi mới có thể tiếp tục thăng chức.

Mà sếp nhỏ của cô ta lại làm thủ tục ly hôn với chồng ngay sau khi sếp lớn đến đây chưa được bao lâu, bây giờ thuộc dạng mẹ đơn thân nuôi con, nguyên nhân ly hôn là không hợp nhau.

Sau khi hai người này tằng tịu, ngày nào cũng cùng ra cùng vào, buổi sáng cùng nhau đi làm, đến tối lại cùng nhau đi về, ngoài mặt thoạt nhìn không có chuyện gì cả nhưng trên thực tế, người trong công ty đều biết hai người họ cặp kè với nhau.

Nếu chỉ đơn thuần là quan hệ nam nữ cũng thôi đi, đằng này hai người họ còn cùng nhau vơ vét tiền nữa chứ.

Sếp nhỏ được một tay sếp lớn nâng đỡ đi lên, đương nhiên là giẫm lên lãnh đạo số hai ban đầu để lên.

Cho nên trong công ty cũng có nhiều người bất mãn về bọn họ lắm.

Nhân duyên của sếp nhỏ đương nhiệm vẫn luôn không được tốt, cực kỳ coi trọng tiền bạc, lại còn thích mách lẻo.

Trước đây khi chưa có lãnh đạo, vì có một lần mách lẻo về Vương Tuyết bị cô ta phát hiện ra cho nên Vương Tuyết trực tiếp tìm tới tận nhà luôn.

Nếu chỉ đơn thuần là mách lẻo vậy cũng thôi đi, nhưng đối phương còn thích bóp méo sự thật, thêm mắm dặm muối vào.

Khi ấy hai người xảy ra xung đột, sau đó cũng chính là bằng mặt mà không bằng lòng.

Bây giờ Vương Tuyết biến thành cấp dưới của cô ả, gần đây không ngừng bị cô ả gây khó dễ, tiền lương tháng nào cũng có thể bị cô ả tìm được lý do để trừ mất một khoản lớn.

Vương Tuyết đi làm phải vô cùng nén giận nhưng trực tiếp xin thôi việc thì lại hơi tiếc công việc này quá.

Công việc này của cô ta có ngũ hiểm nhất kim, phúc lợi và đãi ngộ cũng được, mỗi ngày ngồi trong văn phòng cũng không mệt.

[Chú thích: Ngũ hiểm nhất kim là năm loại bảo hiểm, bao gồm bảo hiểm hưu trí, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động và bảo hiểm thai sản. Nhất kim là quỹ dự phòng cho nhà ở. ]

Nhưng nếu không nghỉ việc thì thật sự ngột ngạt quá thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận