Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 249: Câu Hồn

.



Chương 249: Câu Hồn

Chương 249: Câu Hồn

Nhưng điều càng khiến Trịnh Khai Nguyên sốt ruột hơn chính là mấy hôm gần đây, tần suất ngọc trấn hồn chấn động đã cao hơn trước kia không ít, chứng tỏ người thi pháp chiêu hồn kia cách hồn phách của Trịnh Hằng càng ngày càng gần.

Trịnh Hằng là anh trai ruột của Trịnh Hạo, mấy năm nay có anh trai đứng trước mặt nên Trịnh Hạo khó tránh khỏi hôm nào cũng bị trưởng bối bắt học, dù sao thì trong nhà cũng chỉ có một người có thể gánh vác thể diện mặt mũi, những người khác chỉ cần không bất thường là được.

Cho nên mối quan hệ giữa Trịnh Hằng và Trịnh Hạo rất tốt, cho dù tính cách của hai người hoàn toàn trái ngược nhau, chê bai nhau nhưng có thứ gì tốt đều sẽ nghĩ đến đối phương.

Nhìn thấy Trịnh Hằng hôn mê không tỉnh, Trịnh Hạo cũng sốt ruột giống như Trịnh Khai Nguyên thôi, liên tiếp rất nhiều ngày, hôm nào cũng vừa mới sáng sớm là anh ta đã cầm la bàn chạy ra ngoài, chỉ mong sao có thể gặp được sinh hồn của anh cả rồi dẫn người về.

Nhưng lần nào ôm hy vọng ra ngoài thì lần đó cũng thất vọng trở về.

Anh ta cũng đã phát hiện ra sự khác thường của ngọc trấn hồn, Trịnh Hạo chỉ không thích học chứ không ngu, hơn nữa trước đây, Trịnh đại sư thường xuyên dẫn theo đứa cháu trai út này bên cạnh, mưa dầm thấm đất khiến anh ta cũng hiểu được một chút, cho nên mấy hôm nay tinh thần của Trịnh Hạo đều căng như dây đàn.

Một thiếu niên ngày thường thích hi hi ha ha cũng trở nên nghiêm túc hơn không ít.

Trong giới có rất nhiều người đã biết nhà họ Trịnh xảy ra chuyện, bạn bè của Trịnh Hạo nhiều, mọi người cũng sẵn lòng đi tìm giúp nhưng có vài người trong số họ không phải người trong nghề, cho dù có gặp được thì cũng không nhìn thấy.

Hôm nay cũng vì có một tiểu tử nhuộm tóc đỏ thuận miệng nói một câu có thể đi tìm đại sư lợi hại hơn, tốt nhất là có thể bói ra được vị trí của Trịnh Hằng.

Trịnh Hạo mới như đột nhiên tỉnh giấc, vội vàng lục tìm Wechat của Vệ Miên trong điện thoại rồi gửi tin nhắn cho cô.

Lần trước hai người gặp mặt, ấn tượng của anh ta về Vệ Miên vô cùng sâu sắc, sau này cũng từng chú ý đến tình hình bên công ty của Tiêu Chí Minh, trải qua sự điều chỉnh của Vệ Miên quả nhiên chưa đến ba ngày là công ty của ông ta đã bắt đầu tụ tài, hiện giờ việc làm ăn còn tốt hơn cả ngày trước.

Sợ rằng Vệ Miên không biết mình đã nổi tiếng trong cái giới này rồi, nhưng Tiêu Chí Minh không giống với Châu Kiến Dân, nếu không có một chút lợi ích nào vậy dù có thế nào ông ta cũng không chịu cho cách thức liên lạc của Vệ Miên.

Sở dĩ bây giờ không có người nào tìm tới cô cũng là vì không có được cách thức liên lạc với cô mà thôi.

Sau khi về nhà, anh ta lập tức kể lại rõ ngọn ngành sự việc đã xảy ra ngày hôm ấy cho ông cụ Trịnh nghe, còn nhắc đến bản lĩnh không cần dùng la bàn mà vẫn có thể định vị được tứ thú của cô, trong lúc kể, hai mắt của Trịnh Hạo còn tỏa sáng.

Rõ ràng đối phương chỉ là một cô gái trạc tầm tuổi mình nhưng thực lực lại không hề thua kém ông nội của anh ta, khiến cho anh ta vô cùng khâm phục.

Ông cụ Trịnh cũng vô cùng khen ngợi, còn nói Trường Giang sóng sau đè sóng trước.

Hơn nữa, từ thủ đoạn bày trí phong thủy của Vệ Miên đã có thể nhìn ra được tâm tính của cô lương thiện, vì thầy phong thủy bình thường cầu tài muốn nhìn thấy được hiệu quả nhanh hơn, hiển nhiên sẽ cố gắng hết sức khiến gia chủ thỏa mãn, thậm chí còn có một vài người lòng dạ xấu xa sẽ sử dụng thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.

Cách làm của Vệ Miên càng tuân theo thiên hòa hơn, nghiệp quả nhận được cũng sẽ nhỏ đi, người như vậy tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ nhanh hơn người bên cạnh. Hồi đó, Trịnh đại sư không nói nhưng ông cụ mong Trịnh Hạo có thể duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Vệ Miên.

Thầy phong thủy có thể cảm giác được thọ nguyên của mình cạn kiệt, ông cụ Trịnh biết mình đã sắp không xong rồi nhưng ông cụ cứ cảm thấy đám tiểu bối trong nhà vẫn chưa trưởng thành, muốn tìm một người có năng lực để chăm sóc bọn họ một chút.

Chỉ là còn chưa kịp đợi ông cụ gặp được Vệ Miên thì người đã ngã trước.

Trịnh Hạo dựa theo địa chỉ mà Vệ Miên cung cấp để tìm tới nơi, vừa mới tiến vào quán trà đã lập tức có một nhân viên phục vụ mặc sườn xám đi lên đón, hỏi anh ta có phải Trịnh tiên sinh không, sau đó người này dẫn anh ta đến phòng bao mà Vệ Miên đang ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận