Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 635: Nghi ngờ

.



Chương 635: Nghi ngờ

Chương 635: Nghi ngờ

Vệ Miên muốn suy tính thêm một bước nhưng lại không thể bói ra được điểm khác thường gì cả, nhưng mệnh số của bản thân Lương Hạo Nhiên bị thay đổi đã là điểm khác thường lớn nhất rồi, trong chuyện này chắc chắn có biến.

Nghĩ đến trong một khoảng thời gian ngắn, người này cũng sẽ không gặp chuyện gì đâu nên cô dứt khoát bảo: "Đến đường Phòng Thủy, ở đó có một cửa tiệm tên là Đồ cổ Trần Ký, tìm ông chủ Trần Đại Bằng rồi lấy một bùa hộ thân mà tôi đã vẽ mang theo bên người."

Vệ Miên có thể nhìn ra được từ bát tự của Lương Hạo Nhiên, một kiếp nạn gần nhất của người này tạm thời đã tránh được rồi.

Hơn nữa, đối phương ra tay cũng tuần tự như tiến, quá trình ra tay khá chậm, có khả năng là quá mức thận trọng, hoặc cũng có khả năng là không muốn đòi mạng của Lương Hạo Nhiên. Loại tình huống không thể tính là hung hiểm này có bùa hộ thân ở đây, chống đỡ qua mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề.

Sau mười ngày nửa tháng, Vệ Miên từ Hắc tỉnh trở về sẽ lập tức qua bên đó xem cho cậu ta.

Có điều, để phòng ngừa vạn nhất, cô vẫn phải nhắc nhở mấy câu: "Bây giờ các anh đang ở bệnh viện phải không?"

"Đúng rồi!"

"Trong khoảng thời gian ngắn đều không được trở về chỗ ở ban đầu, có thể ở lại bệnh viện hoặc cũng có thể ở một vài nơi khác mà trước đây chưa từng ở, cho dù là ở đâu cũng không được để bất cứ một người nào khác ngoài cha của cậu ta tiếp cận."

Vệ Miên chỉ sợ hai người này không nghe hiểu nên lại nhấn mạnh câu nói này thêm một lần nữa: "Nhớ kỹ, là bất cứ một ai ngoại trừ anh ra."

Câu nói này thông qua ống nghe truyền vào trong tai của Lương Hạo Nhiên một cách rõ ràng khiến cho trong lòng anh ta hoảng hốt, không biết tại làm sao mà đột nhiên nghĩ đến chuyện Lương Nhị Bảo không phải con đẻ của mình.

Sau khi biết được tin tức anh ta vốn muốn tìm Phương Phương và ngả bài với cô ta ngay lập tức nhưng vừa mới về đến nhà đã gặp phải cảnh con trai cả cắt cổ tay, sau đó vẫn luôn bận rộn nên không có thời gian lo liệu tiếp, bởi vậy, cho đến bây giờ Phương Phương vẫn còn cho rằng Lương Quân chỉ vì con trai bị bệnh mà tâm trạng không tốt, chứ không hề nghĩ đến những phương diện khác.

Nếu Lương Nhị Bảo là con đẻ của Phương Phương vậy điều đó chứng minh không phải bế nhầm từ bệnh viện như anh ta đã tưởng, mà là một loại nguyên nhân anh ta không muốn nhìn thấy nhất.

Bà vợ đã phản bội anh ta.

Lương Quân cũng không muốn nghĩ một người phụ nữ đã chung sống với mình vài năm theo hướng quá xấu xa, nếu như Lương Nhị Bảo thật sự không phải con đẻ của mình, vậy sự dịu dàng và hiểu ý của Phương Phương trong mấy năm năm đều biến thành trò cười hết.

Mang theo suy nghĩ như vậy, anh ta lại nghiền ngẫm câu "bất cứ một người nào ngoại trừ anh ra" mà đại sư đã nói, nó không chỉ mang ý nghĩa ngoài mặt chữ đơn giản như thế.

Liệu chuyện Hạo Nhiên tự sát có liên quan đến cô ta không?

Lương Quân quả thật không dám nghĩ, trước khi toàn bộ mọi chuyện có bằng chứng mà anh ta đã mang theo suy nghĩ ác ý nhất đối với vợ rồi, điều này khiến anh ta cảm thấy tâm trạng rất phức tạp.

Tình hình của Lương Hạo Nhiên không tính là nghiêm trọng, hơn nữa cậu ta vừa mới tự sát bất thành, Vệ Miên cũng không cho rằng người ra tay với cậu ta sẽ tiến hành ra tay lần hai trong một khoảng thời gian quá ngắn như thế.

Dựa theo điểm khác thường đã nhìn ra được từ trên bát tự thì đối phương đã sắp xếp cục này ít nhất được vài năm rồi, cái thứ này chắc chắn không phải được hình thành chỉ trong một sớm một chiều, cho nên người này rất có khả năng đang mai phục ngay bên cạnh anh ta.

Nếu đối phương biết Lương Hạo Nhiên đã tai qua nạn khỏi, chỉ sợ đã bị người nắm được đằng chuôi, chắc hẳn sẽ cúp đuôi một thời gian, ít nhất là trong một khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không gây chuyện lung tung.

Cho nên, Vệ Miên vẫn vô cùng vui vẻ tới Hắc tỉnh chơi.

Lúc cô đến nơi đã là bốn rưỡi chiều, chuyến tàu còn chưa kịp dừng lại hẳn thì điện thoại của Phùng Tĩnh đã gọi tới.

Cái giọng oang oang giống như ngày thường lại vang lên thông qua ống nghe.

"Miên Miên, cậu đã đến trạm chưa? Xuống xe chưa? Tớ đang ở cổng ra đợi cậu này!"

"Sắp rồi, tàu mới dừng thôi."

Cô vừa dứt lời thì đoàn tàu chậm rãi dừng lại, Vệ Miên đi theo dòng người xuống khỏi xe, rất nhanh đã đi đến cổng ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận