Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1097: Thử

.



Chương 1097: Thử

Chương 1097: Thử

Chiếc xe đang được đỗ trong gara của Vệ Miên, lúc này Vệ Miên đẩy Ngụy Cảnh Hưng cùng ra ngoài xem xe.

Trịnh Hạo và Lương Hạo Nhiên cũng hí hửng đi theo, mới đầu hai người đoán chú Ngụy mua siêu xe, nhưng sau đó ông ta lại nói thẳng là xe việt dã, nhất là còn nói bồi nhiều như vậy lại càng khiến bọn họ muốn xem hơn.

Dọc theo đường đi, Trịnh Hạo ghé bên tai Lương Hạo Nhiên và thì thầm: "Xe việt dã mà nữ sinh thích nhất là gì thế?"

Lương Hạo Nhiên: "Làm sao em biết được, em cũng không phải nữ sinh."

Đợi cửa gara từ từ kéo lên, Trịnh Hạo lập tức không còn hứng thú gì nữa, chỉ là một chiếc Mercedes-Benz G-Class mà thôi.

Loại xe này, anh ta có thể thoải mái mua hẳn mấy chiếc, à, tuy rằng chỉ là trước đây!

Có điều, so với con mini của sư thúc lúc trước thì quả thật đã tốt hơn rất nhiều rồi, ít nhất thì khi anh ta lái cũng có thể duỗi thẳng chân, bằng không, các đại lão lái một con xe màu hồng phấn thật sự quá thu hút ánh nhìn của người khác.

Vệ Miên không hiểu về xe mà chỉ cảm thấy chiếc xe này có ngoại hình rất đẹp mắt, hơn nữa màu đen của nó còn mang tới một loại cảm giác chín chắn và điềm tĩnh, thi thoảng lái ra ngoài lúc xem phong thủy cho người ta cũng được.

Cô cũng ngại nói thẳng ra, người ta mời cô đi xem phong thủy phần lớn đều sẽ tới tận nơi đưa đón.

Đợi sau đó Trịnh Hạo lái đi một vòng mới biết Ngụy Cảnh Hưng đã tốn không ít tâm tư vào chiếc xe này. Chiếc xe được cải tạo một cách vô cùng chuyên nghiệp, chuyên nghiệp đến mức khiến Trịnh Hạo cũng thèm rỏ dãi.

Vệ Miên cũng không khách sáo với Ngụy Cảnh Hưng mà vui vẻ nhận xe, gara của biệt thự lớn, đỗ hai chiếc xe cũng không thành vấn đề.

Sau khi nằm nhà nghỉ hai ngày, cô mới lười biếng lết xác đến Đoán Mệnh Quán, nghe Tân Hiểu Đồng nói lịch hẹn đã chất đống mấy đơn liền rồi, phải bớt thời gian ra xử lý.

Phần lớn đều là bói nhân duyên, xem bát tự, điều chỉnh phong thủy, hôm nay người tới đây theo lịch hẹn là một đôi tình nhân.

Trên thông tin có đăng ký người nam tên là Phương Hiểu Lượng, khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc một bộ đồ nhàn nhã hàng hiệu, từ chiếc đồng hồ trên cổ tay và chìa khóa xe là có thể nhìn ra được điều kiện kinh tế của người này chắc hẳn không tồi.

Người nữ tên là Hoàng Nhị Muội, mặc váy liền màu lam, là một cô gái rất thích cười, tóc dài đến eo, thoạt nhìn rất nhã nhặn và xinh xắn.

Vệ Miên mời hai người ngồi xuống, tầm nhìn lại không nhịn được mà rơi lên gương mặt của cô gái kia, càng nhìn lại càng cảm thấy kỳ lạ.

Hôm nay vừa vặn Lương Hạo Nhiên cũng ở đây, cậu ta phát hiện ra tầm nhìn của Vệ Miên nên cũng nhìn qua gương mặt của cô gái, mới đầu cũng không cảm thấy có gì không đúng, nhưng rất nhanh đã có nghi ngờ giống với sư phụ.

Trong tướng mặt, phần trên sống mũi đến vị trí gốc mũi được gọi là cung tật ách, người có bộ phận này đầy đặn, cao ngất, kéo thẳng đến ấn đường là trời sinh thể chất ưu việt, cả đời ít khi bị bệnh, thi thoảng cũng bị bệnh nhưng khỏe lại rất nhanh.

Ví dụ như chỗ này trời sinh thấp tè, gãy đoạn, có đường vân loạn hoặc nốt ruồi, thường thì sức khỏe đều không tốt, dễ bị bệnh, thuộc loại thể chất yếu nhược trời sinh.

Mà Hoàng Nhị Muội lại thuộc kiểu sau, trên sống mũi của cô ta lộ rất rõ nét thấp tè, mi tâm và ấn đường có đường vân vàng, kèm theo màu xanh mà còn loạn nữa.

Cằm dưới nhọn, đôi lông mày giao nhau trông rất giống hình khớp nối, lông mày lại kéo đến ấn đường.

Không có một điểm nào không cho thấy người trước mặt này là một người đoản thọ, hơn nữa, nhìn tình hình ở mấy vị trí này của cô ta, chỉ sợ rằng không sống được đến hai mươi lăm tuổi, thế nhưng Vệ Miên đã xem tài liệu khi đặt lịch hẹn rồi, Hoàng Nhị Muội đã ba mươi hai tuổi.

Vệ Miên cảm thấy rất khó hiểu về việc tại sao cô ta có thể thay đổi vận mệnh.

Loại thay đổi số mệnh này không tà thuật, cũng không phải chỉ cần làm máy chuyện tốt là có thể thực hiện được, cho dù có là đại thiện nhân thì cũng không được.

Nhưng một người bình thường như Hoàng Nhị Muội lại nhảy qua số phận chết yểu, thật sự không thể không khiến Vệ Miên cảm thấy khó hiểu.

Phương Hiểu Lượng thấy tầm nhìn của hai người Vệ Miên đều đang dán chặt lên người bạn gái mà không khỏi thấy kỳ lạ, anh ta ho nhẹ một tiếng: "Đại sư, là tôi muốn xem."

Bạn cần đăng nhập để bình luận