Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 143: Mua Vé Số

.



Chương 143: Mua Vé Số

Chương 143: Mua Vé Số

Hồi đó, anh ta thông qua chơi điện tử và bán trang bị để kiếm được một thùng vàng đầu tiên, sau này cày thuê tài khoản trò chơi một khoảng thời gian cũng dần mở ra hứng thú đối với trò chơi điện tử.

Vào đại học cũng chọn học chuyên ngành có liên quan, hồi năm nhất anh ta đã thành một công ty trò chơi, còn đào được mấy học trưởng từ trường về công ty của mình.

Sau đó, công ty của trò chơi của Đặng Quân đã làm ra vài phần mềm trò chơi nổi tiếng, anh ta cũng vì thế mà kiếm được không ít tiền.

Cha của Đặng Quân là bí thư thành ủy của thành phố Thanh Bỉnh mới lên nhiệm kỳ, mẹ là một bác sĩ khoa nhi, cũng vừa mới được điều chuyển công tác đến thành phố Thanh Bình.

Mấy chuyện mà cô gái trẻ kia vừa mới nói đều không sai một ly nào hết.

Vệ Miên lại mở mã QR của Alipay ra thêm lần nữa.

Sắc mặt của Đặng Quân phức tạp nhưng cũng là một người giữ chữ tín, anh ta vô cùng sảng khoái chuyển thêm một nghìn tệ nữa qua.

Nghe thấy cái tiếng "Alipay đã nhận được một nghìn tệ" sướng hết cả tai kia, Vệ Miên nhếch khóe miệng cười.

Cô nhìn về phía cung tài bạch của Đặng Quân, vô cùng có lòng tốt nhắc nhở: "Hôm nay anh có chút tài vận nhỏ, lúc đi ngang qua trạm sổ số đừng ngại mua một tờ nhé."

Đặng Quân sững sờ, chỉ nghĩ lẽ nào con nhỏ này với lão lừa đảo ngày hôm xài chung chiêu sao?

Vừa định lên tiếng thì lại thấy Vệ Miên đã tiếp tục buôn dưa với bà bác bên cạnh kia.

Cô hoàn toàn không hề có ý định đòi thêm tiền anh ta.

Đặng Quân hơi ngượng, lại đội mũ bảo hiểm vào rồi cùng một người khác ngồi trên con mô tô rời đi.

Đợi khi tiếng rầm rầm của chiếc mô tô biến mất hẳn, bà bác bán đế giày mới dám thở ra một hơi.

"Cô gái, mấy lời cô vừa mới nói đều là lừa cậu ta phải không? Cô cũng không sợ cậu ta quay lại tìm cô hả, hôm qua, lúc mấy người đó tới đánh Bạch đại sư, người này còn ở bên cạnh nhìn đó!"

Vệ Miên có thể đoán ra được từ vẻ mặt vừa rồi của bác gái, nghe vậy, cô chỉ nhếch môi cười với vẻ không để ý: "Nếu chuẩn vậy hiển nhiên không sợ người khác tới cửa đánh rồi."

Bà bác chậc chậc hai tiếng, ngoài mặt không nói gì nhưng trong lòng lại không có một chút tự tin nào hết. Bà ta với Bạch đại sư kia đã bày sạp cùng nhau được bao nhiêu năm rồi, mấy chuyện lừa đảo với bịp bợm đã thấy quá nhiều, có đôi khi lừa đúng mà người ta còn cảm thán một câu thật chuẩn.

Nhưng đại đa số thời gian, Bạch đại sư đều chỉ nói mập mờ vài ba câu mà thôi, về phần cụ thể nó có ý nghĩa thế nào còn phải đợi đối tượng xem bói tự mình lý giải.

Dùng lời của Bạch đại sư để nói thì người ta chỉ bằng lòng lý giải theo cái cách mà người ta muốn thôi, rồi tự nhiên sẽ cảm thấy ông ta bói vô cùng chuẩn.

Cho nên bác gái không hề tin vào bói toán một chút nào hết, đó toàn là nhìn sắc mặt rồi lừa người cả thôi.

Vệ Miên cũng không giải thích, cô xem bói có chuẩn hay không hiển nhiên cũng chỉ có người trong cuộc mới biết.

Đặng Quân chơi hết một chiều, đến gần tám giờ mới về đến nhà.

Lúc anh ta lái xe đến cổng tiểu khu vừa vặn nhìn thấy một trạm bán vé số, nghĩ đến lời mà cô gái trẻ kia đã nói ngày hôm nay, Đặng Quân chậm rãi dừng xe lại.

"Bỏ đi, nể tình mấy chuyện mà cô ta bói ra được cũng chuẩn, thôi thì tin cô ta một lần vậy."

Đặng Quân dừng xe lại, xách mũ bảo hiểm đi vào trạm bán vé số.

Ông chủ trạm vé số đó hỏi anh ta định chơi tổ hợp dãy số nào, Đặng Quân nhất thời cũng không nghĩ ra được nên chỉ đáp một tiếng loại nào cũng được.

"Vậy tùy luôn nhé." Ông chủ đã từng thấy người như thế nhiều rồi.

Đặng Quân vốn chỉ dự định mua một tờ thôi nhưng vừa vặn di động hết pin, không thể quét mã, mà đồng tiền có mệnh giá nhỏ nhất trong túi lại là hai mươi đồng, trạm bán vé số lại vừa vặn không có tiền lẻ.

Thế là anh ta dứt khoát chọn luôn bốn tờ, trong đó có hai tờ đánh đơn bội, hai tờ còn lại theo hình thức cơ bản nhất, tổng cộng vừa vặn hết hai mươi đồng.

Đặng Quân thuận tay nhét mấy tờ vé số vào trong túi áo, lúc anh ta ra khỏi trạm bán vé số còn cảm thấy chắc mình có bệnh rồi, vậy mà lại vì vài câu nói thuận miệng của cô gái trẻ đó mà tới đây mua vé số gì đấy.

Thật ra anh ta cũng không hiểu quy tắc của thứ này cho lắm, thôi bỏ đi, đằng nào cũng đã mua rồi. ...

Bạn cần đăng nhập để bình luận