Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 250: Không Tìm Được Sinh Hồn

.



Chương 250: Không Tìm Được Sinh Hồn

Chương 250: Không Tìm Được Sinh Hồn

Trịnh Hạo vừa vào phòng là Vệ Miên đã nhướng mày nhìn.

Chỉ mới hai tháng không gặp mà người kia đã điềm tĩnh hơn rất nhiều, không còn bộ dáng bộp chộp của trước kia nữa, nhưng vừa mở miệng là loại điềm tĩnh đó đã mất.

"Đại lão, cô nhất định phải giúp tôi, anh trai tôi đã hôn mê hơn mười ngày rồi! Chỉ cần có thể tìm được hồn phách của anh tôi về thì tôi chắc chắn sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp cô!"

Trong khoảng thời gian này, Trịnh Hạo thật sự đã cố hết sức rồi, thuật pháp của anh ta vốn bình thường nhưng anh cả đang nằm ở đó, anh ta nhất định phải làm chút chuyện gì đấy cho nên mỗi ngày đều ra ngoài tìm kiếm, đến hết những nơi mà anh cả thích đi nhưng vẫn không tìm được.

"Đừng gọi đại lão, tôi tên Vệ Miên, anh có thể gọi thẳng tên tôi, trước cứ nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì đã."

Vệ Miên vừa mới thi xong vừa vặn đang có thời gian, hơn nữa Trịnh Hạo khá hợp mắt cô nên cô cũng không ngại giúp đỡ.

Trịnh Hạo vừa nghe cô hỏi đã vội vàng kể lại rõ ngọn ngành sự việc, còn cả sự cố gắng mà gia đình đã làm trong suốt mấy hôm nay.

"Bây giờ chúng tôi nghi ngờ không chỉ có sinh hồn của năm người bị bắt thôi đâu mà có khả năng còn có cả những người khác nữa, nhưng người trong nhà không phát hiện ra, hoặc là đã coi thành chết bất đắc kỳ tử rồi."

Sinh hồn bị bắt, chỉ mấy chữ này thôi đã không thể khiến người liên tưởng được đến thứ gì tốt đẹp rồi.

Phải biết rằng hồn phách rời thể có giới hạn về thời gian, nếu vượt quá khoảng thời gian nhất định mà vẫn không quay về bản thể, vậy người này không chết cũng phải chết.

Trừ phi có thể có người giống như nhà họ Trịnh dùng pháp khí lợi hại còn có thể cứu vãn được một chút, nhưng chẳng qua cũng chỉ kéo dài thời gian được một lúc thôi.

Mà thời gian kéo dài này còn phụ thuộc vào phẩm chất của pháp khí, cho dù có sử dụng pháp khí lợi hại nhất thì cùng lắm cũng chỉ duy trì được bảy bảy bốn mươi chín ngày.

Nếu vượt quá khoảng thời gian này, dù người này mệnh chưa nên đứt nhưng vẫn sẽ hồn về địa phủ, trở thành quỷ chết oan.

Lần này người bị bắt mất sinh hồn có cả nam và nữ, thậm chí còn có người già và trẻ nhỏ.

Có người trong số họ đang trên đường đi làm thì đột nhiên ngã xuống không dậy được, có người đang ăn cơm lại đột ngột ngất xỉu, thậm chí còn bất thình lình bất tỉnh trên tàu điện, còn có người buổi tối tắt thở trong lúc ngủ.

Vì bây giờ mọi người thích thức đêm và ăn thực phẩm rác nên người ta cho rằng là đột tử cả, nhưng một người trong số đó lại có chút quan hệ với nhà họ Trịnh.

Bình thường cơ thể của người đó khỏe mạnh, người trong nhà hoàn toàn không tin đối phương sẽ đột tử, bọn họ tìm người nhà họ Trịnh đến xem, lúc này mới phát hiện ra đã có người bắt sinh hồn.

Vệ Miên nhíu mày, nghĩ đến một loại khả năng: "Mấy người này đều sinh vào ngày âm tháng âm năm âm đúng không?"

"Đúng."

Trịnh Hạo vừa nghe được câu này của cô đã biết ngay cô có chút hiểu biết về phương diện này rồi, hai mắt anh ta lập tức sáng ngời, nhìn cô với vẻ chờ mong.

Vệ Miên lại hơi đăm chiêu.

Nếu sinh hồn muốn rời thể hiển nhiên cũng có mấy cách.

Đầu tiên chính là người có bát tự nhẹ, hồn phách rời thể phần lớn đều phát sinh sau khi bọn họ đã ngủ say nhưng tình huống này không đáng can thiệp, bởi vì hồn phách sẽ tự mình trở về trước khi trời sáng.

Một loại khả năng là bị người chiêu hồn, trường hợp này thường đều bị người thi pháp câu hồn phách đi.

Linh hồn của vạn vật trên thế gian đối với yêu ma quỷ quái mà nói đều là thứ vô cùng bổ, trong đó, hồn phách của người sinh ngày âm tháng âm năm âm đối với quỷ quái lại càng bổ dưỡng hơn.

Nếu giờ sinh của đối phương lại vừa vặn là giờ âm nữa vậy người đó sẽ biến thành thể thuần âm, kiểu người này đối với ma quỷ đúng thật là thập toàn đại bổ hoàn.

Nhưng suy cho cùng thập toàn đại bổ hoàn này cũng quá hiếm có cho nên tà tu trên thế gian này luôn thích hồn phách của những người ra đời vào ngày âm tháng âm năm âm để hỗ trợ tu luyện.

Kiếp trước, ngược lại Vệ Miên cũng đã từng nghe sư phụ nói về chuyện này, người nói người kia còn là một đối thủ cũ của Chính Dương Tông. Đối phương vốn là người chính đạo nhưng sau này vợ của gã đột nhiên trúng độc, tốc độ già đi nhanh hơn người bình thường gấp mấy lần, chưa đến vài năm đã như đèn cạn dầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận