Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 864: Chột Dạ

.



Chương 864: Chột Dạ

Chương 864: Chột Dạ

Hình như cô đã sắp xếp trận pháp này quá vượng rồi, trung tâm thương mại nhà ai có thể kinh doanh tốt đến như thế được chứ.

Nghĩ như vậy, ngay tối hôm đó Vệ Miên nhân lúc buổi đêm lén lút qua đó một chuyến.

Nếu là người bình thường thì trận pháp đã bố trí xong chỉ có thể phá hủy, như thế sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với khí vận của toàn bộ tòa nhà, lúc sắp xếp lại trận pháp cũng sẽ không đạt đến được hiệu quả như mong đợi.

Nhưng Vệ Miên lại chưa bao giờ là người bình thường.

Cô có một sư huynh có thể nói là thiên tài ở lĩnh vực pháp trận, cũng không cần phải chỉ dẫn nhiều bao nhiêu, chỉ cần lúc bình thường thi thoảng chỉ điểm vài câu là đã có thể hơn hẳn những người khác gắng công cày cuốc rồi.

Không đến một tiếng đồng hồ, Vệ Miên đã thản nhiên bước ra khỏi trung tâm mua sắm, cô một đường thúc địa thành thốn, rất nhanh đã trở về Bích Thủy Viên Lâm.

Lưu lượng người cũng không phải sẽ lập tức giảm xuống ngay được, mà nó có một quy trình đi theo từng bước, Thành Quảng Nguyên và người trong trung tâm mua sắm đều sẽ không nổi lên nghi ngờ, mà chỉ cho rằng có liên quan đến hoạt động mới khai trương, cùng với sự nhiệt tình của mọi người giảm thiểu, hiển nhiên người tới trung tâm mua sắm cũng sẽ giảm đi một ít rồi.

Chẳng qua vẫn rất đông như cũ, các cửa tiệm trú chân ở nơi này đều có mức doanh thu cao nhất trong toàn bộ các chi nhánh ở thành phố Thanh Bình.

Chính là loại có thể bỏ xa những cửa tiệm khác rất nhiều ấy.

Thành Quảng Nguyên cười méo cả mồm, lần này đừng nói là khai phá thị trường ở thành phố Thanh Bình, không bao lâu nữa là ông ta có thể đến thành phố tuyến một để mở trung tâm mua sắm của mình rồi.

Đến lúc đó nhất định vẫn phải tìm Vệ đại sư tới giúp làm phép, hiệu quả này cũng quá nghịch thiên rồi.

Sau khi Vệ Miên xử lý xong cương thi bay bên dưới trung tâm mua sắm, khi ấy cũng đã bày tỏ với Thành Quảng Nguyên rằng mình đã dùng rất nhiều phù chú hiếm có, số tiền này đều phải tính vào hết.

Cho nên đợi khi trận pháp bên này được sắp xếp xong xuôi và trung tâm mua sắm Tân Giang khai trương phát đạt, Thành Quảng Nguyên đã đích thân tới đưa một chiếc thẻ cho Vệ Miên.

Bên trong có tám nghìn tám trăm tám mươi tám vạn.

Vệ Miên cũng không khách sáo mà trực tiếp nhận luôn, cô quyên góp một nửa, một nửa còn lại giữ lại trong kho báu nhỏ của mình.

Tiền trong kho báu nhỏ của cô, trước đây chỉ thiếu một chút xíu thôi là đã thành một mục tiêu nhỏ rồi, giờ có khoản tiền này vào tài khoản đã trực tiếp đi đến mục tiêu nhỏ tiếp theo.

Vệ Miên thoải mái trở mình trên sô pha một cái, ừm, cứ tiếp tục như vậy thì kiếp này cô không phải làm gì hết cũng đủ tiêu xài rồi.

Người ta đều đang bận đi thực tập, Vệ Miên cũng đang nghĩ phải giết thời gian kiểu gì, cô lại trở mình, cảm thấy không thể tiếp tục nằm ở nhà như vậy nữa, vì thế cô rời giường rửa mặt, dự định ra sau núi đi dạo một vòng rồi hái một giỏ dâu tây về nhà.

Cô vừa mới rửa mặt xong thì điện thoại của Giang Dao gọi tới.

"Tiểu Miên, hôm nay em có thời gian không? Là như vậy, gần đây người thân ở quê nhà của chị gặp phải chút chuyện, cứ cảm thấy hơi tà môn nên muốn nhờ em qua xem giúp."

"Được, giờ em sẽ qua tìm chị."

Vệ Miên đồng ý xong lại dự định trực tiếp ra ngoài luôn, hôm nay mặt trời quá gay gắt, cô thuận tay với lấy một cái áo chống nắng, nhưng nghĩ một lúc cuối cùng vẫn mang balo theo, sau đó mới qua biệt thự số hai mươi chín.

Lúc này, Giang Dao vừa mới đánh xe ra khỏi gara, trông thấy Vệ Miên bèn vội vàng mở cửa xe.

"Quê chị ở huyện Thanh Giang, cách chỗ này hơi xa, chúng ta phải lái xe qua đó!"

Vệ Miên cũng không lề mề mà đặt mông ngồi luôn vào ghế phụ lái, Giang Dao đảo tay lái, chiếc xe chạy ra bên ngoài khu biệt thự.

"Người gặp chuyện là cháu gái nhà bà dì của chị, cũng tính là chị họ của chị đi, nhà bọn họ vẫn luôn sinh sống ở bên huyện Thanh Giang, mấy năm nay cũng chỉ có tết nhất chị về bên nhà mẹ đẻ là có thể gặp được."

"Nhà chị họ của chị có một cô con gái, bên trên còn có một đứa con trai, đứa con gái này là thai thứ hai mới đẻ vào ba năm trước, lớn lên trắng trẻo xinh xắn lắm, là trái vui vẻ của cả gia đình, hồi tết chị cũng gặp rồi, con bé gọi chị là dì ngọt lắm, Viên Viên cũng vô cùng thích con bé."

Bạn cần đăng nhập để bình luận