Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 776: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế

.



Chương 776: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế

Chương 776: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế

Trong trung tâm thương mại đi đến đâu cũng là một màu đỏ rực rỡ, thoạt nhìn vô cùng hoan hỉ, hai người Vệ Miên vừa mới bước vào trung tâm thương mại đã nghe thấy tiếng cãi nhau truyền tới từ một bên khác.

Hôm nay người tới làm cu li cho Vệ Miên chính là Trịnh Hạo, một chuyên gia hóng phốt thuần túy, vừa nghe thấy bên kia có động tĩnh là lỗ tai lập tức dỏng lên.

"Sư thúc, qua xem đi?"

Ngoài miệng thì đang hỏi nhưng trên thực tế cặp chân dài của anh ta đã đi về phía bên đó rồi.

Vệ Miên không để bụng, hôm nay ra ngoài để mua đồ ăn vặt, phần lớn hàng tết đều đã sắm xong lại chỉ thiếu mỗi đồ ăn vặt.

Hai người đi tới lỗi ra vào của siêu thị, chỉ thấy chính giữa một đám người đang vây quanh xem náo nhiệt có một bảo vệ trẻ tuổi mặc đồng phục bảo vệ, cũng chính là chàng trai trẻ luôn đứng ở lối ra vào của siêu thị kia, bên cạnh anh ta là một nữ sinh hơn hai mươi tuổi đang khóc sướt mướt.

"Đã xảy ra chuyện gì thế?"

Trịnh Hạo dựa vào ưu thế chiều cao của mình rất nhanh đã kéo được Vệ Miên chen vào bên trong, xem náo nhiệt vẫn không quên kéo sư thúc, đúng là một thằng cháu tốt!

Mới đầu bảo vệ nhìn thấy một anh đẹp trai lạ mặt còn không muốn để ý đến nhưng rất nhanh anh ta đã trông thấy Vệ Miên đứng đằng trước Trịnh Hạo.

Ồ, gương mặt quen thuộc...

Rồi lại nhìn Trịnh Hạo, hình như cũng có một chút quen mắt như vậy.

Bảo vệ kia nhận ra Vệ Miên bởi vì ở cương vị công tác đó của anh ta thường xuyên phải nhìn thấy khách hàng đi ra đi vào, Vệ Miên lớn lên lại xinh đẹp, mấy hôm nay cô đều tới đây, mà mỗi lần nam sinh đi bên cạnh đều khác nhau, mấu chốt là mấy nam sinh này thoạt nhìn đều có điều kiện kinh tế rất không tồi.

Nếu như là người bình thường trông thấy đều sẽ cảm thấy cô chính là playgirl, chuyên môn quyến rũ những người đàn ông có điều kiện tốt, là loại bắt cá nhiều tay nhưng vẫn chưa lật xe ấy.

Mới đầu, bảo vệ trẻ cũng nghĩ như thế, thậm chí ánh mắt nhìn đám người Trịnh Hạo còn hơi thương hại, anh ta nghĩ mấy người đàn ông này trông có vẻ rất thông minh và giàu có nhưng không ngờ lại đi tìm loại con gái không biết an phận như vậy.

Nhưng sau đó có một ngày, anh ta tình cờ nghe được Trịnh Hạo gọi Vệ Miên là "sư thúc", lúc ấy mới biết mình đã hiểu lầm mối quan hệ giữa bọn họ.

Sau khi biết rồi lại nhìn qua mới có thể phân biệt ra được, tuy rằng mối quan hệ giữa bọn họ không tồi nhưng thái độ của ba người đàn ông rõ ràng rất cung kính, tuyệt đối không phải loại thái độ nên có khi đối xử với bạn gái.

Bảo vệ trẻ không có việc gì để làm, trong đầu chỉ mải suy đoán vẩn vơ về mối quan hệ của đám người này, rốt cuộc là sư thúc ở phương diện nào nhỉ.

Bác gái theo sát đằng sau Trịnh Hạo tới đây xem náo nhiệt cũng hỏi chen vào: "Rốt cuộc có chuyện gì hả cô gái, cô đừng chỉ biết mỗi khóc như thế, cũng phải nói rõ là chuyện gì thì chúng tôi mới có thể nghĩ cách giúp cô được chứ, đúng không?"

Nhưng cô gái này chỉ mải khóc mà chẳng nói một câu nào hết.

Vệ Miên liếc mắt nhìn cô ta, chỉ thấy cung tài bạch của cô gái này tối tăm, có thể thấy là vừa mới mất một khoản tiền, không phải bị trộm mà là đánh rơi.

Quả nhiên, ngay sau đó có một bác gái khác đứng bên cạnh đã hoàn toàn chứng thực suy đoán của Vệ Miên.

"Cô gái đó vừa mới làm rơi ví ở chỗ này, không biết đã bị ai nhặt đi rồi, bên trong đựng tiền sắm đồ tết mà người nhà đưa cho cô ta, khoảng hơn hai nghìn tệ ấy! Cậu bảo vệ đây nói camera ở chỗ này đang được sửa nên chỉ có thể hỏi xem có ai nhìn thấy hay không thôi."

Nói thì nói là như thế nhưng mọi người đều biết hy vọng mong manh, sắp đến tết rồi, mấy hôm nay ở cửa siêu thị người ra người vào, cho dù có bị người nhặt nhưng người nhìn thấy chắc chắn cũng đã đi xa mất rồi, không cần biết người nhặt được có định trả lại hay không nhưng người ta cũng không có khả năng cứ đứng ở đây đợi mãi được.

Ông bác ở bên cạnh bổ sung thêm, giọng điệu còn mang theo vài phần bất mãn: "Nhưng hỏi một vòng rồi cũng không có ai nhìn thấy cả, cậu bảo vệ đây bảo cô ta qua bên đó đợi thì cô ta lại không chịu!"

Nói câu này xong, bà bác không nhịn được mà huých ông ta một cái, bà ta đảo trắng mắt: "Có ai nói chuyện như ông không, con gái nhà người ta đang sốt hết cả ruột lên kia kìa, thật sự chẳng có một chút lòng đồng cảm nào cả."

Bạn cần đăng nhập để bình luận