Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 710: Giang Thủy Mãn

.



Chương 710: Giang Thủy Mãn

Chương 710: Giang Thủy Mãn

Ngược lại, vừa nghĩ đều là vì bộ phim có thể đạt được giải thưởng, cuối cùng ông ta vẫn cắn răng đồng ý.

Khang Bình đã hơn năm mươi tuổi rồi, thật sự không thể lãng phí thời gian nổi nữa, nếu vẫn không có nổi một bộ phim nhận được giải thưởng vậy sẽ giống như trên mạng đã nói, còn không bừng đổi tên thành xui xẻo luôn đi.

Sau này những bộ phim mà ông ta quay sẽ không bao giờ có thể lên được cấp bậc cao nhất đó nữa, mà chì có thể giống như hiện tại, nửa sống nửa chết ngắc ngoái ở đó.

Sau khi Khang Bình hạ quyết tâm lập tức gọi điện kêu người mang mấy cái tên dự phòng qua đây cho Vệ Miên chọn.

Vệ Miên tính cho mấy cái tên còn lại đó, cuối cùng quyết định đổi tên thành [Ta đợi người về trong gió xuân].

Ý tứ tương tự nhưng kết quả quẻ tượng lại hoàn toàn khác nhau.

Khang Bình kêu người mang cái tên mới đi xét duyệt, sau đó tiếp tục loay hoay bên cạnh Vệ Miên.

Ba người đi vòng quanh thôn xóm một lượt, tuy rằng chỗ này hơi nặng âm khí nhưng trước mặt vẫn chưa có thứ gì xuất hiện cả.

Xác định môi trường xung quanh không có vấn đề, lúc này, Vệ Miên mới bắt đầu làm phép.

Bây giờ cô đã khá có kinh nghiệm đối với việc làm phép cho các đoàn làm phim như vậy rồi, hành động nhất định phải khoa trương, giơ tay nhấc chân phải tiêu sái và tự tin, mấu chốt nhất định phải có khí thế, đảm bảo có thể thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Một hiệp trôi qua, các diễn viên vây xem xung quanh: Chẳng hiểu gì nhưng trông có vẻ lợi hại đấy.

Đợi làm phép xong, toàn bộ diễn viên cùng nhau chụp một bức ảnh, sau đó đi ăn cơm.

Trong thôn còn có người qua bên này làm ăn, trong đó, diện tích và bàn ghế của một quán ăn khá lớn, thích hợp cho đoàn làm phim ăn cơm chung.

Đạo diễn Khang, giám chế Xa, Vệ Miên và cả một vài diễn viên chủ chốt trong đoàn làm phim ngồi ở bàn đầu tiên, vì vừa rồi Vệ Miên làm phép nên rất nhiều người đều cảm thấy có hứng thú với cô gái trẻ tuổi và xinh đẹp này.

Thấy Khang Bình và giám chế Xa cực kỳ khách sáo với Vệ Miên, những người khác cũng chỉ liếc trộm vài cái.

"Chào cô, đại sư, tôi tên là Tưởng Tân Nguyệt, vô cùng hân hạnh được làm quen với cô ở đây.

Người lên tiếng là một cô gái trẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, mắt hạnh má đào, làn da trắng nõn, mặc một chiếc áo len màu đen cao cổ, lúc cười lên bên hai má còn có cái lúm đồng tiền nhỏ, trông cực có lực tương tác.

Tưởng Tân Nguyệt là nữ chính của bộ phim này, đạo diễn Khang đã đích thân đến học viện điện ảnh để chọn diễn viên mới.

"Chào cô." Vệ Miên gật đầu với cô ta.

Nam chính ở bên cạnh vừa trông thấy Vệ Miên chịu để ý đến người khác cũng vội vàng sáp lại gần: "Chào cô, đại sư, tôi là Giang Thủy Mãn, là nam chính của bộ phim này."

Giang Thủy Mãn không phải người mới, anh ta đã ra mắt được vài năm rồi, ngược lại cũng đã từng diễn qua vài bộ phim nhưng đều là nhân vật phụ, cho tới bây giờ toàn là không nổi không xịt.

Vệ Miên cũng gật đầu với anh ta, đáp một câu: "Chào anh."

Sau đó giống như chọc phải tổ ong vò vẽ nào đó, đám người ngồi quanh bàn nháo nhào đứng dậy tự giới thiệu bản thân.

Ngoài mặt Vệ Miên mỉm cười nhưng trong lòng lại đang quan sát Giang Thủy Mãn.

Vừa rồi lúc Giang Thủy Mãn báo ra tên họ của mình, trên người lại xuất hiện một luồng sát khí, luồng sát khí này khá sắc bén, chắc chắn dự báo trước một thảm họa.

Vệ Miên đang định quan sát cẩn thận thì đột nhiên luồng sát khí kia lại biến mất dạng.

Tầm nhìn của cô lướt qua gương mặt của Giang Thủy Mãn, trông thấy trong khoảng thời gian ngắn anh ta sẽ không gặp phải họa gì cả, ngược lại, một năm sau sẽ có. Cô không khỏi nhướng mày nhìn.

Đợi người quanh bàn chào hỏi xong, tầm nhìn của Vệ Miên mới chuyển về phía Giang Thủy Mãn: "Giang tiên sinh, anh cần phải đổi cái tên này đi."

"Hửm?" Giang Thủy Mãn sững sờ: "Ba chữ 'Giang Thủy Mãn' này do ông nội của tôi đặt, lúc vừa mới chào đời có một tiên sinh nói tôi ngũ hành thiếu thủy, cần phải bổ sung vào tên của tôi."

Sau đó ông nội đặt cho anh ta cái tên này, từ nhỏ đến lớn, anh ta vẫn luôn bình an vô sự cho nên người nhà cực kỳ coi trọng cái tên này.

Vệ Miên vẫn nhìn chằm chằm vào Giang Thủy Mãn, đợi khi anh ta lại một lần nữa đọc ra cái tên của mình thì trên người lại nổi lên một luồng sát khí, hoàn toàn giống với suy đoán trước đó của cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận