Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 459: Có Tin Được Không

.



Chương 459: Có Tin Được Không

Chương 459: Có Tin Được Không

Cô mặc một chiếc áo len màu trắng thuần trên người, bên dưới là quần bò màu xanh càng làm tôn lên một đôi chân dài thẳng tắp.

Rõ ràng dáng người không cao nhưng vóc dáng lại cực kỳ đẹp.

Dương Hải Bình đã từng gặp qua nhiều nữ minh tinh rồi, dưới tình huống để mặt mộc hơn nữa còn thuần tự nhiên thì thật sự không có đến mấy người có thể đẹp ngang cô gái này.

Nếu là trước đây, có khả năng anh ta sẽ cảm thấy đây là một hạt giống tốt có thể ký hợp đồng với đoàn làm phim, nhưng bây giờ người trong toàn bộ đoàn làm phim đều đang bận lo chuyện ma ám nên anh ta hoàn toàn không có suy nghĩ tiến cử thay người ta gì cả.

Nhưng không ngờ cô gái trẻ kia chỉ liếc mắt nhìn anh ta vài cái sau đó đi thẳng tới chỗ anh ta.

Trên người của tổ công tác đều mặc áo gile có in tên [Tiên Hiệp Tình Duyên], Vệ Miên đối chiếu với bức ảnh mà Lý Lan Hương đã gửi cho mình qua điện thoại, rất nhanh đã xác định được thân phận của đối phương.

Cô đi thẳng đến trước mặt của Dương Hải Bình: "Chào anh, anh Dương, tôi là Vệ Miên mà cô Lý đã giới thiệu tới đây."

Dương Hải Bình: "?"

Bây giờ cuối cùng thì anh ta cũng biết trẻ tuổi mà Lý Lan Hương nói là trẻ cỡ nào rồi, cô gái này đã thành niên chưa ấy nhỉ?

"Đại sư, mời đi bên này!" Dương Hải Bình thu lại vẻ ngạc nhiên trên gương mặt, anh ta hơi cúi người, dẫn Vệ Miên đi vào bên trong.

"Đại sư đúng là trẻ tuổi đầy hứa hẹn, trước đó Lan Hương có nói với tôi là cô rất trẻ nhưng gặp được người rồi mới biết hóa ra lại trẻ như vậy."

Anh ta hàn huyên vài câu rồi nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề chính, kể lại toàn bộ những chuyện kỳ quái đã xảy ra trong đoàn làm phim suốt một khoảng thời gian gần đây cho đối phương nghe.

Bên cạnh anh ta còn có nhân viên tổ công tác vừa mới tới thực tập, là một cậu trai rất trẻ tuổi, cậu ta đi theo đằng sau hai người họ với vẻ nghi ngờ cuộc đời.

Đây... là đại sư á? Có tin được không đấy?

Sau khi nghe Dương Hải Bình tường thuật lại xong, Vệ Miên đi vào đoàn làm phim còn đặc biệt chú ý xem chỗ nào có âm khí khá nặng.

Thế nhưng dọc theo đường đi này cũng không phát hiện ra chỗ nào có âm khí nặng.

Có điều, đúng là có vài người bị dính âm khí nhạt trên người thật.

"Những người nói đã nghe thấy tiếng trẻ em khóc là mấy người kia phải không?"

Vệ Miên vừa nói vừa chỉ về phía mấy người có âm khí trên người.

Dương Hải Bình hít ngược một ngụm khí lạnh, giọng nói không nhịn được mà biến âm: "Làm sao cô biết được vậy?"

Vệ Miên chỉ cười mà không nói.

Vận thế của mấy người này rất thấp, nếu thật sự có ma quỷ thì chắc chắn cũng là bọn họ nhìn thấy trước tiên.

Dương Hải Bình thấy Vệ Miên không nói nhưng cũng không dám hỏi nhiều, trong lòng chỉ càng tin phục cô hơn vài phần.

Ba người tiếp tục đi vào bên trong, người của đoàn làm phim đều nhìn thấy anh Hải của tổ công tác dẫn theo một cô gái trẻ xinh đẹp đi vào bên trong.

Bọn họ đồng loạt suy đoán lại là một cô nhảy dù nào đó, sử dụng quan hệ muốn tới đây đóng phim thử đây, trước đây chuyện như vậy cũng thường xuyên có, bọn họ cũng xem như đã nhìn ra được rồi.

Nhưng thường thì người được nhân viên công tác của đoàn làm phim dẫn vào bên trong như thế cũng là khách mời đóng một nhân vật nào đó, hoặc vai phụ.

Mà loại có một đám đông tiền hô hậu ủng kia thường đều là nhân vật sẽ có phiên vị.

Bây giờ đoàn phim đang có ma ám luôn rồi có vài người kia không thiếu tiền cho lắm đều chỉ hận không thể nhanh chóng đổi đoàn làm phim.

Vai phụ và những vai diễn khác nào có phải không nhét được người vào nữa.

Vệ Miên không nhìn thấy tổng đạo diễn, ba người đi quanh đoàn làm phim một vòng nhưng vẫn không có phát hiện gì cả.

Có điều, cô vẫn nhìn đến hăng say như cũ.

Các diễn viên đều mặc đồ cổ trang, không thấy cảnh vật mà chỉ thấy người, phối hợp với động tác và lời thoại kia mà vẫn rất có tiên khí, Vệ Miên nhìn thấy quần áo của bọn họ mà trong lòng ngứa ngáy thật sự.

Mấy bộ đồ này có hơi giống quần áo ngày xưa của cô, chỉ là chất liệu khác nhau, thoạt nhìn trông bay bổng và tiêu sái hơn của Chính Dương Tông nhiều.

Lúc có một người ăn vận giống nữ tu đi ngang qua bên cạnh cô, Vệ Miên còn lén sờ thử, ừm, chất vải cũng không tồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận