Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 409: Ái Chà Chà

.



Chương 409: Ái Chà Chà

Chương 409: Ái Chà Chà

Vệ Miên hơi cử động ngón tay, rất nhanh đã tính toán xong: "Mùng mười tháng chạp là một ngày đẹp, hợp cưới gả, vừa vặn cũng hợp với mệnh cách của hai vợ chồng các bà."

"Ái chà chà!"

Từ ban nãy là Vệ Miên đã quan sát tướng mặt của Lý Lan Phương rồi, người này chắc hẳn có làm ăn kinh doanh nhỏ lẻ, điều kiện kinh tế trên người cũng không tồi, chẳng qua tính cách con người bà ta cường thế, thích bắt chẹt không chịu buông tha cho người ta, làm việc chăm chỉ, trong mắt không chứa một hạt bụi nào hết.

Cô nhìn chằm chằm vào cung tử nữ của Lý Lan Phương một lúc sau đó nhếch khóe môi lên cười: "Phần liên quan đến bà này tôi đã thay đạo trưởng bồi thường cho bà rồi đấy, không thu tiền, nhưng nếu bà muốn biết đoạn nghiệt duyên mà con trai bà đã rơi vào kia thì phải trả tiền."

Nói xong, cô duỗi ngón tay thon dài chỉ về phía tờ giấy trên mặt đất.

Bên trên viết rõ ràng mấy con chữ "Một ngày ba quẻ, mỗi quẻ một nghìn đồng."

Lý Lan Phương vừa nghe Vệ Miên nói là nghiệt duyên làm sao còn có thể kiềm chế được nữa, bà ta vội vàng đồng ý: "Một nghìn thì một nghìn!"

Nói rồi, bà ta lôi con di động ra quét mã QR ở phía đối diện.

"Alipay đã nhận được một nghìn đồng vào tài khoản."

Lúc này, ánh mắt của đám người vây xem nhìn Vệ Miên đã khác hẳn, có người bắt đầu nghi ngờ Lý Lan Phương diễn trò cốt là để tạo ra một tiết mục tương phản giữa hai thầy bói này.

Vệ Miên không hề quan tâm đến cách nhìn của người khác mà hỏi Lý Lan Phương sinh thần bát tự của con trai bà ta.

Sau đó cô bấm ngón tay tính toán một phen.

"Gần đây anh ta đang hẹn hò với một cô bạn gái, đối phương là học muội của anh ta, con trai bà rất nghiêm túc về đoạn tình cảm này nhưng rõ ràng nữ sinh kia lại không như thế. Bây giờ nữ sinh đó đang bắt cá hai tay. Nhìn từ bát tự của con trai bà thì chỉ e rằng hai người này sẽ phải dây dưa rất nhiều năm, thậm chí còn vì thế mà phải đổ vỏ, cũng được tính là một đoạn nghiệt duyên chuẩn trăm phần trăm!"

Lúc Lý Lan Phương vừa nghe nói là nghiệt duyệt đã sốt ruột lắm rồi, tuy rằng lúc bọn họ ly hôn, đứa con trai này đi theo chồng của bà ta nhưng nói thế nào thì đó cũng là đứa con duy nhất trong cuộc đời này của bà ta, đương nhiên bà ta cũng chỉ muốn tốt cho con rồi.

"Ôi trời ơi, đứa trẻ này, cho nó đi học đại học hay là cho đi hẹn hò yêu đương thế này, muốn yêu thế nào sao không tìm một người tốt mà yêu, đây lại đi tìm cái thứ không đàng hoàng như vậy làm gì chứ?"

Lý Lan Phương than thở một lúc sau đó lại nhìn về phía Vệ Miên với vẻ mặt mong chờ.

"Tiểu đại sư, liệu có cách nào có thể giúp con trai tôi lập tức cắt đứt với con nhỏ kia không?"

Vệ Miên lắc đầu: "Giữa hai người này đã định trước sẽ phải dây dưa một hồi rồi, người bên cạnh tùy tiện thay đổi, chỉ sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến mệnh cách sau này của anh ta. Trước mắt, con trai bà vẫn chưa biết bạn gái mình đã ngoại tình, ngược lại, tôi có thể khiến chuyện này thúc đẩy chuyển này lên sớm hơn, cũng coi như là giúp anh ta một phen, chỉ hy vọng anh ta đừng quá chìm đắm trong đoạn tình cảm này, cố gắng bước ra một cách nhanh nhất có thể."

"Được được được! Vậy cảm ơn đại sư nhiều lắm! Cần tôi phải làm gì không? Trực tiếp gọi điện nói cho nó biết sao?"

"Bà nói như vậy thì anh ta cũng không tin đâu, ngược lại còn cảm thấy bà đang chia rẽ tình cảm giữa bọn họ, mối quan hệ giữa hai mẹ con sẽ bất lợi mất, cho nên, không có thứ gì thích hợp hơn là cho anh ta được tận mắt chứng kiến."

Vệ Miên mượn một tờ giấy từ chỗ lão đạo sĩ rồi vẽ một lá số tử vi đơn giản lên đó, cô viết vẽ một lúc rồi lại mở bản đồ trên điện thoại di động ra, nhập vị trí trường học của người kia vào, sau khi nhìn một lúc mới ngẩng đầu lên.

"Gọi điện cho con trai bà đi, kêu anh ta tầm hai rưỡi đến gần khách sạn Như Gia nằm ở phía Tây trường học là có thể tận mắt nhìn thấy tất cả."

"Vậy... vậy tôi cũng phải tìm lý do nào đó chứ?"

Vệ Miên cất tờ giấy kia đi: "Cái đó thì bà tự nghĩ đi, dù sao cũng phải cố hết sức đừng để lộ dấu vết, hơn nữa, tôi cảm thấy người nhìn thấy càng nhiều thì càng tốt, bà nói xem?"

"Càng nhiều lại càng tốt?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận