Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 768: Nhạo Báng

.



Chương 768: Nhạo Báng

Chương 768: Nhạo Báng

Lần này, tên cầm thú họ Hoàng thật sự đã hối hận rồi và cũng đã sợ hãi thật sự. Rốt cuộc gã đã gặp phải kẻ khó chơi gì đây, tại sao chuyện này lại bị người ta biết được.

Vệ Miên nhìn nước mắt cá sấu của gã mà chẳng mảy may động lòng một tí nào cả, Hoàng Kiều cũng như thế. Chị gái nói đúng, không cần thiết phải lãng phí thời quang tốt nhất của mình chỉ vì một tên súc sinh như vậy.

Cơ thể Hoàng Kiều lóe lên rồi chui vào trong cơ thể của tên cầm thú họ Hoàng, sau đó khống chế cơ thể của gã đi về phía miệng giếng, bê tảng đá bên trên xuống.

Một giây trước khi nhảy xuống, cô bé lại hoán đổi với linh hồn của tên cầm thú họ Hoàng.

Gã vừa mới tiếp quản cơ thể đã cảm giác được ngã từ trên cao xuống dưới đáy giếng là cảm giác gì, nhưng gã khác với cơ thể nhỏ bé của Hoàng Kiều năm ấy, giữa chừng còn đập mạnh vào thành giếng mấy cái liền.

"Á... rầm!"

Rất nhanh, tên cầm thú họ Hoàng đã rớt xuống đáy giếng với một tư thế kỳ quái, đầu gã oặt sang một bên với hình thù rất khó tin, xương cổ đã ngã gãy.

Lúc trước sau khi Hoàng Kiều bị đẩy xuống, không biết có phải vì dưới đáy giếng vẫn còn một ít lá cây vẫn chưa hoàn toàn mục nát hay không mà bị thương không đến nỗi chí mạng.

Nhưng tên cầm thú họ Hoàng lại không may mắn đến vậy.

Vệ Miên đứng ở miệng giếng lôi la bàn ra, lại lấy vài cái chiếc đinh thép đã được làm phép ra sắp xếp một tỏa hồn trận thích hợp ở miệng giếng, sau đó lại chồng thêm một trận pháp mà mình mới nghiên cứu nhưng vẫn chưa kịp đặt tên.

Trận pháp vừa được sắp xếp xong thì người vốn đã thoi thóp hấp hối đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cho dù trên người đã không còn quá nhiều sức lực nhưng gã vẫn đau đến co rút từng đợt.

Nguyên nhân ở đây là vì trận pháp.

Chỉ cần ngày nào trận pháp này còn ở đây thì ngày đó tên cầm thú họ Hoàng vẫn sẽ cảm thấy như bị hàng nghìn hàng vạn chiếc đinh đâm vào cơ thể, đặc biệt là bộ phận nào đó giữa hai chân đau đến mức gã chỉ hận không thể tự tay chặt bỏ nó.

Nhưng gã lại không thể nào nhúc nhích được.

Nếu có một ngày cơ thể của gã thối rữa vậy hồn phách vẫn phải tiếp tục hứng chịu sự trường phạt tương đương, cả ngày lẫn đêm, tuần hoàn không dứt.

Hai ngày sau, Vệ Miên đang ngồi trên sô pha ăn hoa quả thì Trịnh Hạo hô to gọi nhỏ gọi điện thoại tới cho cô.

"Sư thúc, chuyện của tên cầm thú kia được lên thời sự rồi kìa! Tôi đã gửi cho cô rồi đó, mau xem đi!"

Vệ Miên lười biếng mở điện thoại lên, ấn vào đoạn video ngắn mà Trịnh Hạo đã gửi.

Bên trên là mấy bức ảnh chụp màn hình từ camera lúc tên cầm thú họ Hoàng ở với Viên Viên, ảnh chụp rất rõ ràng nhưng toàn bộ phần có liên quan đến Viên Viên đều được xử lý làm mờ, mà cho dù không xử lý thì cũng không sao. Khi ấy, góc độ mà Vệ Miên đặt camera chỉ có thể nhìn thấy gáy của cô bé.

Nhưng vẻ mặt hưởng thụ của tên cầm thú họ Hoàng lại hoàn toàn được quay lại một cách rõ ràng, còn cả bộ dáng áo quần không chỉnh tề nữa.

Vừa nhìn đã biết là không làm việc tốt rồi!

Ngoài ra còn có mấy bức ảnh chụp màn hình tên cầm thú họ Hoàng và mấy người đàn ông cường tráng kia ở chung, tuy rằng phần lớn đều đã được làm mờ nhưng vẫn có thể nhìn ra được tình hình chiến đấu ác liệt.

Thậm chí, trong bản tin này còn đính kèm nội dung trên một tạp chí thời sự bên Mỹ, hóa ra vào ba năm trước, tên cầm thú họ Hoàng vì phạm tội tương tự nên bị bên kia tố cáo.

Quá trình sau đó như thế nào thì không ai biết, chỉ biết gã đã nộp rất nhiều tiền mới được bảo lãnh ra ngoài, chuyện này cũng bị người dẹp yên.

Tranh của tên cầm thú họ Hoàng từng được bán với giá một trăm vạn đô la Mỹ ở bên Mỹ, thậm chí còn được một họa sĩ nổi tiếng ở bên đó khen ngợi, cũng vì thế mà danh tiếng của gã mới nổi như cồn.

Nhưng sau khi chuyện này bị tung ra, rất nhiều người từng mua tác phẩm của anh ta bắt đầu nháo nhào đăng video, nói trước đây cũng đã cảm thấy một vài phương diện nào đó rất kỳ quái, bây giờ cũng đã hiểu ra rồi.

Hóa ra không phải mình không hiểu thường thức nghệ thuật mà là bức tranh do người có tư tưởng bẩn thỉu vẽ ra, ý tứ biểu đạt cũng chẳng cao thượng được đến đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận