Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 738: Đương Nhiên Là Sư Thúc Rồi

.



Chương 738: Đương Nhiên Là Sư Thúc Rồi

Chương 738: Đương Nhiên Là Sư Thúc Rồi

Lỗ tai của Trịnh Hạo vô cùng thính, cái khác không nghe rõ nhưng ba chữ "nướng thịt cừu" lại nghe được cực kỳ rõ, anh ta lập tức nhảy dựng lên, chạy ngay lên bờ ruộng, phóng tới trước mặt Lưu Thiết rồi cướp lấy cái điện thoại.

"Lão Đặng, ông đúng là đồ vô lương tâm, ông nướng thịt cừu mà lại không gọi điện cho tôi, nếu không phải trùng hợp thì hôm nay tôi đã không ăn được miếng nào rồi nhé!"

Đầu bên kia nghe thấy giọng nói quen thuộc này cũng lập tức cười hớn hở: "Hạo Tử, thằng nhãi không biết xấu hổ này, ông tự lôi di động ra xem tôi đã gọi bao nhiêu cuộc cho ông rồi đi, ông không nghe máy lại còn trách tôi nướng thịt cừu mà không gọi ông á? Hôm nay ra khỏi nhà không mang mặt mũi đi cùng à?"

"Điện thoại của tôi không vang, ông gọi cái con khỉ..."

Trịnh Hạo vừa nói vừa mò mẫm trên người, sau đó phát hiện ra mình không mang điện thoại.

"Tôi làm rơi điện thoại trên xe rồi."

Anh ta nghĩ ngợi một lúc, rơi ở nhà là không có khả năng, hôm nay lúc lái xe đến Bích Thủy Viên Lâm anh ta vẫn còn dùng cơ mà, giờ nó ở đâu thì anh ta vẫn còn nhớ rất rõ.

"Hoặc là nói thằng nhãi nhà cậu đúng là có lộc ăn, còn không phải trùng hợp quá rồi hay sao, mau ra ngoài bê đồ giùm cái, tôi chở qua đây một đống đồ đây này."

Bên kia nói xong đã cúp máy ngay.

Lưu Thiết nhe răng cười, cái lúm đồng tiền như ẩn như hiện, lần này các anh em đều tới đây đúng là thú vị ghê, anh ta lập tức nhiệt tình mời Vệ Miên.

"Sư thúc cũng ở lại ăn luôn nhé, tay nghề nướng thịt cừu của mấy đứa chúng tôi cũng được, hơn nữa con cừu đuôi béo mà chúng tôi kiếm được vừa nạc vừa mỡ, tươi mềm nhiều nước, nướng ăn là hợp nhất đấy!"

"Đúng đó sư thúc, tôi sẽ giới thiệu mấy người anh em với cô, sau này có chuyện gì thì cô cứ việc dặn dò, nếu bọn họ không dám làm thì tôi sẽ xử lý bọn họ!"

Trịnh Hạo cười hô hố chạy tới tranh công, chỉ mất vài phút đã bán sạch đám anh em bên ngoài.

Vệ Miên vừa cười vừa đồng ý.

Sau đó ba người xách dâu tây đi ra ngoài, trên mảnh đất trống bên ngoài đã có thêm ba chiếc xe việt dã, hơn nữa, trước cửa nhà kính ở một bên khác đã dựng sẵn một bếp nướng đơn giản, có hai người đang cùng nhau bê con cừu thoạt nhìn rất to béo lên trên.

Mấy người nhìn thấy ba người Trịnh Hạo đi từ bên trong ra ngoài lập tức nhiệt tình chào hỏi nhau.

Lúc còn chưa giới thiệu Vệ Miên, bọn họ đều cho rằng cô em đáng yêu này là bạn gái mới của Trịnh Hạo, còn đang cảm thán bạn gái của thằng nhãi cà lơ phất phơ này trông cũng ưa nhìn thật đấy, nhưng không ngờ sau đó Trịnh Hạo lại giới thiệu đây là sư thúc của mình.

"Sư thúc á?"

Trịnh Hạo còn chưa nói xong thì Tiêu Nhất Bân đã nhảy ra trước, trên gương mặt anh ta tràn đầy vẻ tự hào.

"Đương nhiên là sư thúc rồi, sư thúc chính là thầy phong thủy vô cùng lợi hại, trước đây công ty của cha tôi cũng mời sư thúc tới xem giúp cho, hiệu quả vô cùng tốt đấy nhé! Mấy người cứ nhìn việc kinh doanh của công ty nhà tôi hiện tại là biết ngay!"

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, đương nhiên bọn họ biết trước đó tình hình của nhà họ Tiêu không được tốt cho lắm, sau đó nghe nói đã tìm được một thầy phong thủy lợi hại.

Hồi đó, có người trong số bọn họ vẫn chưa chơi chung với Tiêu Nhất Bân, đến sau này khi biết nhau rồi, thấy mối quan hệ giữa anh ta và Trịnh Hạo tốt mới cho rằng là nhà họ Trịnh xem cho, nhưng không ngờ lại là một cô gái trẻ tuổi như vậy.

Bọn họ nhiệt tình chào hỏi, Vệ Miên cũng mỉm cười đáp lại.

Cô có thói quen nhìn người sẽ nhìn tướng mặt trước, trong giới của Trịnh Hạo toàn mấy người có gia cảnh nổi trội, điều kiện của người này tốt hơn người kia.

Hơn nữa, nhân phẩm của mấy người bọn họ đều không tồi, ngoại trừ có hai người ở phương diện nữ giới không được đáng tin cho lắm ra thì những người khác đều không có vấn đề gì.

Nếu đã quyết định sẽ nướng thịt cừu nguyên con vậy công tác chuẩn bị cần phải làm tuyệt đối không thể thiếu, mọi người chia nhau ra làm việc, vừa làm việc vừa nói chuyện, đều là người trẻ tuổi ở chung với nhau vừa nói vừa cười nên bầu không khí rất hòa hợp.

Sau khi Cảnh Thiên Hách tỉnh ngủ lại bị Lưu Thiết cưỡng chế kéo tới gia nhập cùng, cho dù đã ngủ hơn nửa ngày trời nhưng vẻ mệt mỏi trên gương mặt người này vẫn không vơi đi được một tí nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận