Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 661: Có mưa đá

.



Chương 661: Có mưa đá

Chương 661: Có mưa đá

"Này, lão già nhà ông lại ở trước mặt đám thanh niên bịa đặt về tôi! Bộ tôi nói không đúng sao? Không nói xa mà chỉ nói cái gần thôi nhé, dự báo thời tiết của hôm trước nói có mưa, bà vợ nhà tôi thu hết quần áo vào nhà, đợi nguyên một ngày uổng công, kết quả ngoài trời vẫn nắng chói chang, ngay cả một hạt mưa cũng không nhìn thấy."

Nghĩ đến chuyện này là ông Trương vẫn còn hơi tức tối, hôm đó thằng cháu trai nhà ông ta vừa vặn được nghỉ, vốn định qua bên này chơi nhưng vì sắp có mưa nên không tới nữa, kết quả mưa đâu chẳng thấy, hại ông ta còn không gặp được cháu.

"Dự báo thời tiết bây giờ quả thật không có một lúc nào chuẩn!"

Nhắc đến chuyện này, kiểu gì mọi người cũng phải than vãn một phen, ông một câu, tôi một câu, mồm năm miệng mười nói không ngừng, ai mà chẳng có một chút chuyện bực mình chỉ vì dự báo thời tiết không chuẩn, mọi người lại thay nhau bắt đầu oán trách.

Đại đa số người đều không coi lời nói của Vệ Miên là vấn đề to tát gì, cho dù thật sự có chuẩn thì mưa đá cũng chỉ là loại chuyện dĩ vãng rồi, không có viên đá to như đậu tương có thể tạo thành tổn thất nặng nề cho xe cộ, hoặc đập ra vết thương trên người.

Chỉ có bà Trần nghe được lời của Vệ Miên là ghi nhớ trong lòng.

Bà Trần chính là mẹ của Trần Chính Cương, trước đây Vệ Miên có quen biết con trai của bà ta ở trạm chuyển phát nhanh, lại còn ra tay ổn định hồn phách của đứa cháu trai út nhà bà ta, khiến cho buổi tối đứa bé này không còn vô cớ gào khóc nữa, cũng chính vì chuyện này mà người trong tiểu khu mới bắt đầu dần dần không còn sợ căn nhà lầu bị ma ám này nữa.

Mùa xuân năm nay, bà cụ Trần đã tới Thanh Bình giúp con trai và con dâu trông cháu, lúc này bà ta thấy trời sắp mưa, bèn vội vàng bế thằng cháu trai út định đi về nhà!

Bà cụ Trần sớm đã nghe con trai kể về sự thần kỳ của Vệ Miên, có chuyện của cháu trai bày ra ngay trước mắt đây, bà ta biết có lẽ cô gái trẻ này là một người có bản lĩnh, hơn nữa, bà ta có thể cảm giác được rõ ràng xung quanh căn nhà lầu này e rằng có thứ gì đó, ngày nào bà ta cũng tới gần đây hoạt động, vậy mà sức khỏe còn tốt hơn cả trước đây.

Bà Trần chính là một người không thể nhàn rỗi được, lúc ở nhà ngày nào cũng đến quảng trường khiêu vũ, tới Thanh Bình trông cháu lại không có thời gian, nhưng buổi tối vẫn phải làm vài động tác, chưa bao giờ quên việc luyện tập.

Nhưng loại rèn luyện này có hiệu quả vô cùng khác với rèn luyện ở khu vực gần đây, đến cuối cùng là khác ở chỗ nào thì ba ta cũng không miêu tả ra được, nhưng chắc chắn là ở đây tốt hơn.

Cho nên, lúc này Vệ Miên nói sắp có mưa đá, nhắc nhở mọi người che xe lại là bà ta thật sự nghe lọt tai.

Bà cụ Trần liếc mắt nhìn đồng hồ, mới bốn giờ thôi, con dâu và con trai đều chưa tan làm, xe cũng đã được bọn họ lái đi và vẫn chưa về, nhưng một lúc nữa là về rồi.

Ở nhà không có gara, trước đây đều là trực tiếp đỗ xe ở chỗ đỗ xe gần tiểu khu, nhưng hôm nay phải cẩn thận hơn một chút.

Bà ta vừa đi lên lầu vừa nghĩ lát nữa phải dùng thứ gì để che xe lại mới được, nhưng vừa mở cửa ra đã thấy con dâu ở nhà rồi, lúc này cô ta đang ở trong bếp uống nước.

"Đại Dao, con về rồi à? Thế tốt quá, con đỗ xe ở đâu rồi, lát nữa sẽ có mưa đá đấy, con trông Thần Thần đi, để mẹ đi che xe cho con."

Bà cụ Trần vừa nói vừa dẫn cháu trai út vào phòng khách, lấy một món đồ chơi ra cho cậu bé rồi lại nhanh chóng quay về phòng tím cái chăn, bà ta nhớ ở nhà còn có cái chăn trong nhà chưa dùng đến.

Tưởng Dao nghe được câu này bèn bưng cốc nước đi từ nhà bếp ra: "Dự báo thời tiết nói có mưa, nếu có mưa đá thì người ta đã sớm đưa ra cảnh báo rồi, không sao đâu mẹ, không cần phải che đâu."

"Thế không được, cô gái ở căn nhà lầu kia đã nói rồi, hôm nay có mưa đá, phải che xe lại!"

Giọng của bà cụ Trần mơ hồ truyền ra từ bên trong phòng, Tưởng Dao còn tưởng mình nghe nhầm.

"Mẹ nói là ai bảo cơ? Cô gái họ Vệ ở căn nhà lầu kia á?"

Lúc này, bà cụ Trần cũng đã tìm được một cái chăn không dùng đến kia, mấy hôm trước bà ta vừa mới tới đây có tham gia hoạt động của công ty bảo hiểm nên người ta tặng cho cái chăn này, đáng tiếc chỉ trông đẹp mắt thôi chứ đắp vào lại không thoải mái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận