Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 937: Phần Sau Của Cương Thi Bay

.



Chương 937: Phần Sau Của Cương Thi Bay

Chương 937: Phần Sau Của Cương Thi Bay

Sau này bị thương nên xuất ngũ, dựa vào phí xuất ngũ mà an gia tại địa phương này.

Khi ấy, mảnh đất này cũng không thuộc về thôn, bởi vì Trương Đại Bàng què một chân, ông ta không thích ánh mắt của người khác nhìn mình nên mới tìm một chỗ khá hẻo lánh như vậy để xây nhà, lấy vợ sinh con.

Sau này cải cách mở rộng, Trương Đại Bàng lại bắt đầu làm nghề nuôi trồng, sau khi có một ít tiền tiết kiệm mới mua lại mảnh đất này, khi ấy không ai ngờ được Thanh Bình lại phát triển nhanh như thế, chỗ này lại càng đối mặt với việc quy hoạch hơn.

Nhưng người già có mắt nhìn đến đâu nhưng trong nhà có một đứa phá gia chi tử, vậy cũng không có cách nào giữ lại được gia nghiệp.

Trương Đại Bàng chỉ có một đứa con trai, sớm đã chiều hư đứa con này, cái thứ nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không chịu khổ nổi dù chỉ một chút, đến sau này lại còn dính vào cá cược.

Phần lớn gia sản trong nhà đều bị thằng nhãi này vơ vét hết sạch, Trần Đại Bàng tức giận kéo cái chân què đuổi đánh anh ta, lại bất cẩn bị chiếc xe tải đang lao tới tông phải, chưa được bao lâu thì qua đời.

Lần này không còn người có thể gây áp lực nữa nên thằng nhãi này trở nên càng ngông cuồng hơn, bắt kịp cuộc quy hoạch của chính phủ Thanh Bình đối với mảnh đất này vào thời điểm đó, anh ta trực tiếp đổi mảnh đất để lấy tiền, hoàn toàn tự do tự tại.

Mảnh đất này được chuyển từ cá nhân thành quyền sở hữu của nhà nước, mấy năm sau nó được chia lại và tiến hành bán đấu giá cùng với mảnh đất bên cạnh, sau đó mới chuyển đến Thành Quảng Nguyên.

Nói cách khác, thật ra nhà họ Trương cũng không phải chủ nhân ban đầu của mảnh đất này, người vốn sống ở gần đó có người đã già, có người đã chết, người trẻ tuổi đều đã chuyển đi, muốn điều tra chuyện từ rất nhiều năm về trước cũng không dễ dàng đến thế.

Nhưng Trịnh Hạo không điều tra được không có nghĩa là Lưu Quang Nghĩa không thể, tốt xấu gì thì bộ phận đặc biệt cũng được tính vào trong thể chế, tuy rằng không được người đời biết đến nhưng muốn điều tra một vài thứ vẫn thuận tiện hơn người bình thường nhiều.

Vệ Miên đã từng nghĩ đến việc tìm một quỷ hồn ở gần đó để hỏi thăm, nói không chừng có người đã chết rất nhiều năm biết được một vài chuyện, nhưng tiếc là chẳng tìm được một ai cả.

Nghĩ đến trận pháp và phù chú được khắc bên ngoài cỗ quan tài màu đen, còn cả tình hình trong biển lửa của mẹ con cương thi bay, Vệ Miên không muốn ăn nho thêm nữa.

"Anh gọi điện cho bộ trưởng Trương hỏi xem anh ta đang ở đâu, có thời gian thì gặp mặt."

"Được!" Trịnh Hạo nhận lệnh rồi vui vẻ đi gọi điện cho Lưu Quang Nghĩa.

Đối phương vừa nghe nói Vệ Miên đã về là lập tức ngỏ ý một lúc nữa sẽ qua đó.

Khoảng một tiếng sau thì người tới.

Sau khi hàn huyên qua loa vài câu, Lưu Học Nghĩa đi thẳng vào vấn đề luôn, anh ta lấy một xấp tài liệu từ trong cái túi văn kiện mà mình mang tới.

"Chủ nhân trước của mảnh đất này là nhà họ Trương, nhưng nhà họ Trương cũng chỉ mới mua lại nó vào những năm tám mươi, còn trong hai mươi năm trước ấy nó đều vô chủ."

Lưu Học Nghĩa rút một tờ giấy trong số đó ra đưa cho Vệ Miên: "Tôi đã xin một vài tài liệu trước đây từ nội bộ, phát hiện ra có một hộ gia đình trong số đó rất đáng để nghi ngờ, chính là nhà này..."

Vệ Miên nhận lấy tờ giấy mỏng tang đó, cô đọc lướt nhanh nội dung.

Hộ gia đình mà Lưu Học Nghĩa nói mang họ Bạch, là đại địa chủ nổi tiếng trước khi dựng nước, nhưng điểm lợi hại nhất ở đây cũng không phải thân phận địa chủ này.

Nghe nói địa chủ Bạch chỉ là chi bên của nhà họ Bạch, còn dòng chính vẫn luôn sinh sống ở Bắc Kinh, là một phú hộ nổi danh.

Lưu Học Nghĩa muốn điều tra chuyện này đương nhiên sẽ không thiếu việc phải điều tra cả phú thương nổi tiếng trong những năm Khang Hi, nếu đã có mục tiêu vậy anh ta cũng đặc biệt điều tra các gia đình có liên quan đến họ Bạch.

Vì thời gian quá lâu rồi, phải tra đọc rất nhiều tài liệu, còn phải tìm kiếm manh mối để lại trên văn hiến và tài liệu lịch sử của nội bộ Đạo môn.

Cũng may mà thời gian không phụ lòng người, cuối cùng cũng để Lưu Học Nghĩa điều tra ra được một vài thứ, trong này có một phần nội dung khá phù hợp, tới từ một gia tộc thầy phong thủy đã xuống dốc – nhà họ Tùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận