Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 546: Sân bóng rổ

.



Chương 546: Sân bóng rổ

Chương 546: Sân bóng rổ

Sân bóng rổ được xây xong thì hiệu trưởng cũng bị điều đi, ông ta không có cơ hội chơi bóng ở chỗ này nữa, ngược lại, các sinh viên thuộc khóa của Vệ Miên lại được hưởng thụ đầu tiên.

Sân bóng rổ được mở rộng ngay trên vị trí ban đầu, vì thế nó cách hồ bơi bên cạnh rất gần, sau khi mở rộng, có thể chứa được gần một nghìn người.

Bởi môi trường và thiết bị đều rất tốt nên còn thường xuyên gặp được một vài đơn vị nào đó thi đấu bóng rổ qua đây mượn sân của trường học dùng.

Cho nên, chỗ này cũng không phải ngày nào cũng mở cửa, trong trường học vẫn còn một sân bóng rổ ngoài trời nữa, đại đa số thời gian bọn họ đều chơi bóng ở bên đó.

Lúc này, trận đấu vẫn chưa bắt đầu, đội viên ở hai đội đều đang làm nóng người.

Đồng phục bóng rổ trên người bọn họ rộng thùng thình, động tác làm nóng người mà mạnh một chút sẽ khó tránh khỏi nhìn thấy cơ thể đã bị bít kín cả một mùa đông thông qua cổ áo và tay áo.

Ừm, trắng lắm.

Còn có người thích khoe khoang trực tiếp vén áo trên bụng lên làm nóng người, hoặc là dứt khoát cởi trần luôn.

Bình thường, mấy người này cũng thường xuyên chơi bóng rổ cho nên lưng và bụng lộ ra khá gầy và có nét, thậm chí còn có cơ bụng và cơ ngực, dẫn đến tiếng hét chói tai liên tiếp của các nữ sinh vây xem.

Mấy tên khổng tước kia nghe thấy lại càng bày ra nhiều tư thế quyến rũ hơn, hại Vương Hiểu Kỳ và Phùng Tĩnh đang cố gắng chen vào bên trong ngứa ngáy, khó chịu, chỉ có thể một đường không ngừng hô "đi nhờ chút" sau đó nhanh chóng chen lên hàng trước.

Trước đó Vương Hiểu Kỳ đã nói chuyện với bạn học cùng hội nhóm sinh viên rồi, nhờ người ta giữ chỗ giúp mình.

Bọn họ ở ngay hàng đầu tiên có tầm nhìn vô cùng tốt.

Một đường chen vào đó, trên mặt cô ấy túa không ít mồ hôi, lúc này vừa ngồi xuống ghế đã nhìn quanh quất, thấy bên cạnh ghế ngồi của rất nhiều nữ sinh đều đặt túi nhựa phồng cả lên.

Thông qua khe hở để lộ ra, cô ấy nhìn thấy phần lớn là nước suối và các loại nước uống chức năng.

Có người thậm chí còn đặc biệt mua đồ lạnh khiến bên ngoài túi nhựa đổ đầy mồ hôi.

Trên gương mặt của Vương Hiểu Kỳ lộ ra vẻ ảo não.

"Sơ suất rồi, người ta đều mang nước tới mà chúng ta lại đi tay không, lát nữa làm sao còn tiếp xúc riêng với nam thần của tớ được nữa đây? Ôi chao, không biết bây giờ tớ đi mua rồi quay lại có kịp không nữa."

Phùng Tĩnh không quan tâm cô ấy nói gì, Vương Hiểu Kỳ đã có mục tiêu rồi nhưng cô ấy thì chưa.

Tầm nhìn của cô ấy lướt qua gương mặt của mấy người trên sân bóng kia, một đôi mắt đã sắp không đủ dùng nữa rồi.

Cơ ngực của người kia không tồi, cơ bụng kia cũng không tệ, cái chân này hơi ngắn, dáng người kia không ổn cho lắm, người này hình như đã có đối tượng rồi...

Vệ Miên cũng nhìn một vòng với vẻ khá có hứng thú, trên sân bóng có đến vài người mà cô quen mặt, trong đó còn có cả hội trưởng hội nhóm sinh viên của bọn họ - Hứa Triều Dương.

Mấy thành viên đội bóng đều cởi trần rồi trực tiếp mặc đồng phục bóng rổ vào, duy chỉ có Hứa Triều Dương là mặc thêm áo ngắn tay bên tay, ở trong một đám bạn học nam để lộ cánh tay thế kia thì anh ta trông vẫn rất bắt mắt.

Hơn nữa, làn da trên người anh ta còn trắng hơn những người khác rất nhiều.

Chỉ là cẳng tay cẳng chân đều mảnh khảnh, cũng không biết rồi chơi bóng kiểu gì đây.

Vệ Miên lấy ngọc thạch bên trong túi ra cầm trong lòng bàn tay nghịch, đôi mắt nhìn xuống bên dưới nhưng tay cũng không nhàn rỗi.

Rất nhanh đã đến chín giờ đúng, toàn bộ thành viên của hai đội đều đã làm nóng người xong, trọng tài cũng đã lên sân, xung quanh lại bắt đầu hét chói tai tiếp.

Vệ Miên day lỗ tai, đối với một người có năm giác quan nhạy bén như cô ở những nơi đông người tập trung kiểu này thật sự không thấy thoải mái chút nào.

Đây là lần đầu tiên Vương Hiểu Kỳ xem nam thần chơi bóng rổ, trong mắt tràn đầy vẻ mong chờ, một đôi mắt đã sắp dán lên người đối phương luôn rồi.

Phùng Tĩnh liếc mắt ra hiệu với Vệ Miên, Vệ Miên cũng lập tức hiểu ngay.

Nam thần của Vương Hiểu Kỳ mặc áo số 23, là một trong mấy người vừa mới khoe cơ bụng.

Tính cách này chắc chắn không phải kiểu ngại ngùng như Vương Hiểu Kỳ đã nói.

Rất nhanh, trận đấu bên dưới đã bắt đầu, đôi bên bạn tới tôi lui, không ai chịu nhường ai.

Xung quanh có nhiều nữ sinh đang xem như thế, ai cũng ra sức thể hiện bản thân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận