Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 979: Sợ Hãi

.



Chương 979: Sợ Hãi

Chương 979: Sợ Hãi

"Đúng đó đúng đó, nhất là kiểu nam sinh có vẻ ngoài thanh tú kia!"

Hai người cậu một câu tớ một câu, tiến hành lên án công khai đôi anh em thiếu đạo đức trong câu chuyện, còn bày tỏ sự đồng cảm đối với cô gái bị lừa kia nữa.

Suốt toàn bộ quá trình Vệ Miên đều mỉm cười, nhìn hai người bọn họ nói chuyện, đợi ngọn lửa này sắp tắt thì cô lại dùng vài ba câu để châm ngọn lửa trong hai người họ lên.

Vì thế lúc ăn cơm xong và rời khỏi quán nướng, hai người vẫn vô cùng giận dữ vì chuyện này như cũ, cả hai nháo nhào muốn chia sẻ tin tức này cho đối tượng mập mờ/ bạn trai của mình.

Vệ Miên thấy mục đích đã đạt được cũng không phát biểu ý kiến thêm nữa, sau khi đưa quà mà mình đã chuẩn bị sẵn cho hai người, cô lại chở người về trường học.

Sau đó cô trực tiếp lái xe về Bích Thủy Viên Lâm.

Vương Hiểu Kỳ vừa mới về ký túc xá đã nhận được tin nhắn Wechat của đối tượng mập mờ - Nghiêm Tử Minh, hỏi cô ấy đã ăn cơm chưa.

[Đã ăn rồi, vừa mới về ký túc xá xong. ]

Nghiêm: [Lại là bạn cùng ký túc của em sao?]

[Không phải, còn có một người không ở ký túc xá nữa. ]

Nghiêm Tử Minh vừa nghe còn có một người không ở ký túc xá nữa cũng đoán ra được có khả năng đối phương đang thuê nhà ở bên ngoài trường học, nên chỉ thuận miệng hỏi một câu.

Sau đó Vương Hiểu Kỳ giới thiệu vắn tắt về Vệ Miên, về phần một vài năng lực nào đó mà cô đã từng thể hiện ở nhà thể dục trước đây, cũng vì cô cực kỳ ít lộ diện trước mặt các bạn học nên trên cơ bản đều bị bỏ qua, chỉ coi cô thành một bạn học khá lợi hại mà thôi.

Hai người nói rồi lại nói, Vương Hiểu Kỳ lập tức nhớ đến câu chuyện mà Vệ Miên đã kể với mình, vừa vặn cục tức trong lồng ngực vẫn chưa nguôi, lại vì đánh chữ quá phiền phức nên cô ấy trực tiếp dùng hình thức ghi âm để gửi câu chuyện này cho Nghiêm Tử Minh.

Nhưng không ngờ đối phương im lặng rất lâu mà chẳng nói gì cả.

Vương Hiểu Kỳ có hơi khó hiểu, nghĩ có khả năng nam sinh không thích nghe mấy tin đồn kiểu này, cô ấy đang nghĩ có nên chuyển qua chủ đề khác hay không thì đột nhiên điện thoại sập nguồn.

Sau đó cô ấy còn không tìm được cục sạc!

Hãng điện thoại mà Phùng Tĩnh và Vương Hiểu Kỳ dùng khác nhau cho nên thiết bị sạc cũng không giống nhau, bây giờ trong phòng ký túc xá chỉ có mỗi hai người bọn họ sống ở đây, không có cách nào chỉ đành ra ngoài mượn của người khác.

Đợi cuối cùng cô ấy cũng sạc điện và mở được máy thì thời gian đã trôi qua mười lăm phút rồi nhưng Nghiêm Tử Minh vẫn không trả lời tin nhắn.

Vương Hiểu Kỳ cảm thấy hơi khó hiểu, cô ấy nhìn đồng ý, mới chín rưỡi tối thôi, lẽ nào đối phương đã ngủ rồi sao?

Nghĩ như thế, cô ấy không tiếp tục gửi tin nhắn Wechat nữa mà ném điện thoại qua một bên với vẻ bối rối, sau đó tiếp tục tám chuyện với Phùng Tĩnh.

Mà ở đầu bên kia của Wechat, Nghiêm Tử Minh lại không ngủ như Vương Hiểu Kỳ đã nghĩ, anh ta chỉ thuận miệng tìm vài chủ đề để nói chuyện với nữ sinh, thật ra anh ta không để ý đến nội dung cho lắm, thậm chí đoạn ghi âm mà cô ấy gửi, anh ta còn không buồn nhấn vào để nghe.

Thường thì đều là giọng nói chuyển thành văn tự, chỉ liếc mắt nhìn qua đã biết được nội dung.

Hôm nay cũng thế, đợi sau khi anh ta chuyển đổi thành văn tự và nhìn thấy nội dung bên trên kia.

"Cạch!"

Chiếc điện thoại rơi xuống đất, mà lúc này, cả người Nghiêm Tử Minh đã cứng đờ, hai tay không khống chế được mà run lên.

Bây giờ anh ta chỉ cảm thấy sợ hãi thôi, bí mật mà mình đã cố gắng hết công sức muốn che giấu lại bị người vạch trần như vậy.

Nghĩ đến ánh mắt của người khác nhìn mình sau khi chuyện này đồn ra ngoài là Nghiêm Tử Minh lại hít ngược một ngụm khí lạnh.

Rất lâu sau, anh ta mới từ từ bình tĩnh lại và ngồi xuống nhặt chiếc di động lên.

Điện thoại vẫn ở giao diện nói chuyện ban nãy, lần đầu tiên anh ta nhấn mở tin nhắn ghi âm của Vương Hiểu Kỳ, một giọng nói trong trẻo truyền ra từ trong chiếc điện thoại.

"Đàn anh, hôm nay em nghe được một chuyện, có hai anh em sinh đôi là đồng tính luyến ái..."

Con ngươi của Nghiêm Tử Minh dần dần thay đổi cùng với giọng nói phát ra, sắc mặt cũng càng ngày càng trắng bệch, anh ta có thể nghe ra được Vương Hiểu Kỳ thật sự cảm giác giận dữ về chuyện này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận