Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 545: Hóa ra là như thế!

.



Chương 545: Hóa ra là như thế!

Chương 545: Hóa ra là như thế!

Cô ta quay đầu liếc mắt nhìn người phụ nữ với vẻ mặt ấm ức nhưng lại thấy ánh mắt của đối phương không hề nhìn về phía mình dù chỉ là một cái, ngược lại, vẫn luôn dừng trên người Vệ Miên khiến cô ta không khỏi liếc nhìn Vệ Miên đầy đố kỵ.

Mí mắt của Vệ Miên giật một cái.

Phùng Tĩnh nghe thấy người phụ nữ mặc tây trang nói như vậy cũng lập tức phát hiện ra không đúng, trên gương mặt lập tức lộ ra vẻ từ chối và đề phòng.

"Hay là thôi đi, quán mà chúng tôi tới chỉ là tiệm nhỏ, toàn là chỗ hai người, không chứa được bốn người đâu!"

Nói xong, cô ấy kéo Vệ Miên chạy bước nhỏ rời đi, đến đầu cũng không thèm quay lại nhìn.

Vệ Miên bị kéo chạy đi, đột nhiên trong đầu lóe lên gương mặt của hai người ban nãy.

Hóa ra là như vậy!...

Sau khi thời gian tiến vào tháng năm, thời tiết mỗi ngày một ấm dần lên.

Đợi đến giữa tháng năm là khắp khuôn viên trường học đến đâu cũng thấy các sinh viên mặc áo ngắn tay và váy liền.

Trùng hợp hôm nay là thứ bảy, Vệ Miên vốn đang ở nhà chọn ngọc thì lại bị Phùng Tĩnh và Vương Hiểu Kỳ liên tiếp gọi điện thoại cháy cả máy, kêu cô đến trường học.

Hôm nay, bạn học nam mà Vương Hiểu Kỳ thích đang ở sân bóng rổ chơi bóng, cô ấy ngại đi một mình qua đó nên khăng khăng đòi kéo hai người cho thêm can đảm.

Vệ Miên không muốn đi nhưng Phùng Tĩnh lại vô cùng có hứng thú đối với chuyện này.

"Đi đi đi đi, có trai đẹp miễn phí tội gì lại không ngắm chứ?"

"Phùng Tĩnh nói đúng đó, ở sân bóng rồi có nhiều người như vậy, ngoại trừ nam thần của tớ ra thì những người còn lại cậu cứ thoải mái chọn, tớ hào phóng lắm!" Vương Hiểu Kỳ cũng phụ họa giúp, cùng Phùng Tĩnh một trái một phải kéo Vệ Miên đến sân bóng rồi.

Vệ Miên bất đắc dĩ, chỉ có thể đi cùng hai người bọn họ qua đó.

Thôi bỏ đi, dù sao nhiệm vụ hôm nay của cô cũng là chọn ngọc, người ta chọn hạch đào còn cô thì chọn ngọc.

Thật ra, chỉ cần đặt mấy miếng ngọc thạch kia ở bên cạnh cô, cùng lúc cô tu luyện thì ngọc thạch cũng sẽ được thanh lọc.

Hiệu quả đều rất rõ rệt, có điều, miếng ngọc kia tu luyện cùng cô mấy lần đã xuất hiện sự thay đổi vô cùng rõ rệt.

Nó đã trở nên trong suốt hơn trước rất nhiều.

Mấy vật thể hình sợi vốn bị cho rằng sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất của ngọc thạch gần như đã sắp hoàn toàn biến mất, e rằng cho dù có là bản thân Trần Đại Bằng đứng ở đây thì cũng không thể nhìn ra được miếng ngọc thạch này vốn do anh ta tặng.

Bây giờ nếu như đem miếng ngọc này đi bán, giá trị của nó ít nhất cũng phải tăng gấp mấy lần.

Trên người Vệ Miên đeo một chiếc túi đeo chéo không lớn, bên trong đựng vài món đồ, trong đó bao gồm cả miếng ngọc kia nữa.

Cô cảm thấy sau này cho dù mình không xem bói cho người ta thì vẫn có thể dựa vào cái nghề này để sinh sống.

Hôm nào phải đi mua thêm mấy miếng ngọc nữa mới được, cái thứ này đúng là biết cách hái ra tiền ghê.

Ba người vừa mới đến cổng đã nghe thấy tiếng hét chói tai của nữ sinh truyền ra từ bên trong sân bóng rổ, còn có giọng hô cố lên của ai đó.

Vương Hiểu Kỳ vừa nghe đã lập tức sốt ruột: "Chúng ta phải nhanh một chút, sao lại có nhiều người tới như vậy, vị trí đẹp chắc chắn đều đã bị người cướp hết rồi, mau mau mau!"

Nói xong, cô ấy giơ tay kéo hai người lao nhanh vào bên trong.

Sân bóng rổ này mới được xây dựng vào hai năm trước, vừa vặn được đưa vào sử dụng vào khóa của đám người Vệ Miên luôn.

Nghe nói là hiệu trưởng tiền nhiệm thích chơi bóng rổ, cảm thấy sân bóng rổ trong khuôn viên trường đã quá cũ kỹ, hơn nữa, cứ hễ người tới đây xem chơi bóng đông một chút là chen chúc đến mức ngay cả một chỗ đứng cũng không có.

Nghe nói năm ấy có một học trưởng đẹp trai lạ thường, trong trường học có rất nhiều người hâm mộ của anh ta.

Có lần, anh ta cùng mọi người chơi bóng lại có đến mấy trăm người vây xem, chỉ là sân bóng rổ chỉ có thể chứa được một trăm người mà thôi.

Khi ấy suýt chút nữa thì xuất hiện sự kiện giẫm đạp.

Vì thế, dưới sự kiên trì của hiệu trưởng tiền nhiệm, sân bóng rổ đã có được cơ hội mở rộng thêm.

Dùng khoảng một năm mới thi công xong, chỗ này cũng biến thành một hạng mục cuối cùng trước khi rời đi của hiệu trưởng tiền nhiệm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận