Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 705: Bà Ngoại

.



Chương 705: Bà Ngoại

Chương 705: Bà Ngoại

"Nếu cậu cảm thấy có hứng thú với học đệ kia vậy cậu vớt đi đi, tớ không thích loại hình đó, chưa từng thấy người đàn ông nào có thể yểu điệu đến mức ra được cái nết như vậy. Tớ cảm thấy tớ với cậu ta không thể làm người yêu được mà chỉ có thể làm chị em gái thôi, không ngờ tính hướng của cậu ta vẫn rất bình thường đấy, còn không bằng tìm ngay một người bẻ cong cậu ta luôn cho rồi."

Vẻ mặt của Phùng Tĩnh cạn lời, lần đầu tiên nghe nói đàn ông dùng từ yểu điệu để hình dung, khỏi phải nói, nghĩ đến bộ dáng của người kia, cách ví von đúng là rất sát sao đấy.

Miêu Thi Lan lại nâng mí mắt lên: "Mấy hôm nay tớ toàn mơ thấy bà ngoại đã qua đời rất nhiều năm của mình, cậu nói xem có tà môn không cơ chứ?"

Rõ ràng cô ta đã quên luôn bà ngoại trông như thế nào rồi nhưng lúc nằm mơ vẫn có thể biết được rất rõ ràng người kia chính là bà ngoại, một giấc mơ trôi qua mà chuyện tùm lum vớ vẩn gì cũng có hết, tóm lại là mệt muốn chết.

Liên tưởng đến quỷ khí trên người Miêu Thi Lan, Vệ Miên chớp mắt: "Cậu mơ thấy gì?"

Miêu Thi Lan nhíu mày hồi tưởng: "Phần lớn đều là lúc nhỏ bà từng dẫn tớ đi chơi những gì, ví dụ như lên núi đào rau dại, ra hồ bắt cá, bắt chuột trong vườn sau, còn có cả leo cây hái táo nữa."

"Mơ thấy mấy lần rồi?"

"Đã vài lần rồi, buổi sáng hôm nay tớ còn nghĩ trước sau cộng lại phỏng chừng cũng phải bảy đến tám lần rồi ấy chứ, gần đây tần suất khá nhiều, tớ đoán có khả năng là do áp lực học hành lớn, cho nên mới luôn có thể nằm mơ thấy cuộc sống vô lo vô nghĩ hồi còn nhỏ, đáng tiếc là bà ngoại tớ đã qua đời vì bệnh tim vào năm tớ học lớp sáu."

Khi ấy Miêu Thi Lan còn vô cùng đau lòng, nhiều năm như thế qua đi mà cô ta vẫn có thể mơ thấy bà ngoại, đây cũng được tính là một loại an ủi chăng.

Mấy lần trước nằm mơ còn rất vui vẻ, cho dù chơi hết cả một tối mệt như chó nhưng vẫn rất vui, có điều, gần đây cô ta lại không tài nào vui nổi.

Hai chuyện này va chạm vào nhau, hiện giờ việc ôn tập của cô ta quan trọng hơn, còn nằm mơ thấy gì đó nên xếp sang một bên khác.

Vệ Miên nghĩ ngợi một lúc, trong một khoảng thời gian luôn có thể nằm mơ, hơn nữa, nội dung giấc mơ còn tương tự nhau, kết hợp thêm cả quỷ khí trên người cô ta thật sự không thể không khiến Vệ Miên nghĩ nhiều.

"Vậy bà ngoại của cậu có đưa ra yêu cầu gì với cậu không?"

Đôi mắt vốn còn hơi nheo lại của Miêu Thi Lan lập tức trừng to, bởi vì cô ta nhớ ra người trước mặt đây khác với mọi người.

"Yêu cầu?"

Trong lòng cô ta hơi bất an, cô ta không để ý đến vấn đề này cho lắm, có điều, nghĩ cẩn thận thì hình như đúng là có thật!"

"Ừm, ví dụ nhu đối phương muốn thứ gì đó chẳng hạn."

Miêu Thi Lan nghĩ ngợi rồi đáp với vẻ không được chắc chắn cho lắm: "Hình như bà có nói với tớ là kêu mẹ tớ mua cho bà một cái điện thoại."

Phùng Tĩnh há hốc mồm như quả trứng ngỗng, hết nhìn cô ta rồi lại nhìn Vệ Miên, cứ cảm thấy chuyện sau đó lại sắp tiến triển theo chiều hướng mà cô ấy không hiểu rồi.

Ừm, cô ấy chỉ cần im lặng hóng hớt là được.

Vệ Miên: "Vậy cậu bảo dì cứ làm theo như thế là được."

Miêu Thi Lan lại càng bất an trong lòng hơn, lần này đến cả cơm cũng không nuốt nổi xuống họng nữa, trong đôi mắt của cô ta tràn đầy vẻ sợ hãi.

"Nhưng mua điện thoại rồi phải cho... cho bà ngoại tớ kiểu gì?"

Phùng Tĩnh cũng biết phải trả lời câu hỏi này thế này: "Đốt cho bà ấy! Giống như chúng ta đốt tiền vàng thôi, cứ đốt cho bà là được."

"Vậy phải mua loại điện thoại nào mà đốt đây, tớ cũng không biết bà ngoại tớ thích kiểu nào, lỡ như bà không thích thì phải làm thế nào?"

Lúc này Vệ Miên đã ăn cơm xong, cô vừa lau miệng vừa nói: "Nếu như không biết bà ngoại cậu thích loại nào vậy cậu cứ đốt mấy loại đi, đưa hết qua bên đó cho bà tự chọn, ngoài ra cũng đốt thêm một ít tiền giấy, mấy mấy kiểu đó đều không hài lòng thì cứ để bà cụ tự mình mua ở bên đó."

"Mua ở đâu? Bên đó còn có chỗ bán điện thoại nữa sao?"

Có điều, Miêu Thi Lan cũng nhanh chóng nghĩ đến được, nếu bên đó cũng tự thành một thế giới giống như bên này vậy có người nhận được lòng hiếu kính của con cháu mà không dùng đến, muốn bán lại cho người khác hình như cũng không phải không thể?

Bạn cần đăng nhập để bình luận