Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 141: Đây Là Công Khai Khiêu Khích Chúng Ta Sao

.



Chương 141: Đây Là Công Khai Khiêu Khích Chúng Ta Sao

Chương 141: Đây Là Công Khai Khiêu Khích Chúng Ta Sao

Cô thở dài một tiếng, được rồi, trung cấp ở đây cũng miễn cưỡng đủ dùng rồi.

Tiếp theo đó cô càng thả lỏng hơn, hạ bút còn mang theo vài phần tùy ý.

Lúc này kêu bất cứ một người nào của đạo môn qua đây nhìn đều sẽ kinh ngạc đến mức há hốc mồm.

Bọn họ cần phải tắm rửa, thay quần áo mới, thậm chí là tĩnh tâm ngồi thiền nửa ngày mới có thể thi thoảng vẽ ra được một lá bùa sơ cấp như thế, còn cô gái trẻ người ta cứ điềm nhiên như không có việc gì vậy?

Vệ Miên cũng không biết người khác nghĩ thế nào vì cô vẫn chưa giao tiếp trò chuyện với người thuộc huyền môn chân chính ở thế giới này.

Sau khi vẽ hai mươi lá bùa xua quỷ xong, Vệ Miên tiếp tục vẽ bùa trấn sán, bùa bình an, bùa đào hoa, bùa hảo vận...

Cứ hễ là loại bùa mà cô có thể nghĩ ra được đều sẽ vẽ một ít.

Sau khi phơi khô toàn bộ bùa giấy, cô lần lượt gấp chúng lại rồi bỏ vào hũ, bên ngoài mỗi một hũ đều sẽ dán ký hiệu đánh dấu tên của loại bùa đó.

Ừm, rất hợp lý đấy.

Sau đó, Vệ Miên lấy vài lá bùa từ trong mỗi một hũ bỏ vào cái túi đeo trên lưng, như thế trên cơ bản đã đủ dùng rồi.

Cách buổi tối vẫn còn nửa ngày nữa, cô nghĩ đang không có chuyện gì, còn không bằng ra ngoài bày sạp.

Thế là cô thay một bộ đồ thể thao hai màu trắng đen, lại lôi mũ lưỡi trai màu đen ra đeo, đeo balo lên lưng rồi lái xe đạp điện tới gầm cầu đã gặp được tay đạo sĩ kia.

Khỏi phải nói, gầm cầu này cũng được tính là một chỗ rất tốt, lưu lượng người đông, hơn nữa, bày sạp xem bói ở chỗ này cũng được rất nhiều người biết đến.

Chỉ là danh tiếng không được tốt cho lắm mà thôi.

Trước khi cái mũ lưỡi trai bị gió thổi bay, Vệ Miên vội vàng kéo nó lại chụp lên đầu, lúc đến nơi lại không trống thấy bóng dáng của tên đạo sĩ kia đâu.

Cô đỗ xe đạp điện lại, lấy chiếc bàn nhỏ của mình ra rồi bày sạp ngay ở chỗ mà tên đạo sĩ thường hay ngồi.

Bà cô bán đế giày ở bên cạnh thò cổ tới liếc nhìn tấm bảng trước mặt cô rồi lại nhìn gương mặt vô cùng trắng nõn của Vệ Miên, vẻ mặt trở nên một lời khó nói hết.

"Hôm qua Bạch đại sư mới bị người đánh xong mà hôm nay cô còn dám tới đây bày sạp nữa à?"

Vệ Miên nhướng mày: "Bị đánh?"

"Còn không phải sao." Bà cô kia chép miệng, nghĩ đến bộ dạng thê thảm đó của Bạch đại sư mà không khỏi thổn thức: "Bị đánh đến đầu rơi máu chảy luôn nhé!"

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Thấy Vệ Miên nổi lên hứng thú, bà cô kia cũng đang muốn tìm một người để nói chuyện nên dứt khoát kể lại hai năm rõ mười sự việc ngày hôm qua cho cô nghe, Vệ Miên nghe xong cũng không biết phải nói gì mới được nữa.

Nghe nói có một chàng trai trẻ tới tìm Bạch đại sư xem bói tài vận, Bạch đại sư chỉ nói với anh ta rằng gần đây mặt mày hồng hào, là tướng phát tài, vì thế chàng trai trẻ mới nghe lời đại sư, đặc biệt đi thẻ cào tận một nghìn đồng.

Một nghìn đồng lận đấy!

Không ngờ mấy cái thẻ cào đó đều không trúng một cái nào cả, chủ quán còn thuận miệng nói một câu mua nhiều như thế còn không trúng, vận khí này phải tệ đến cỡ nào đây?

Chàng trai trẻ vừa nghe được câu này là lập tức nổi trận lôi đình, mấu chốt là lửa giận của anh ta không trút về phía ông chủ quán thẻ cào mà là về phía Bạch đại sư.

Vì thế ngay chiều ngày hôm ấy, chàng trai trẻ dẫn theo hai người nữa qua đây đập quán xem bói.

Hiển nhiên Bạch đại sư không cho đập rồi, ông ta cản tới cản lui thế rồi hai bên xảy ra xung đột, ba đánh một, đó lại còn là ba thanh niên trẻ nữa chứ, đương nhiên Bạch đại sư chỉ có nước bị đánh tơi tả rồi.

Hai người đang nói chuyện ngày hôm qua thì có một chiếc xe mô tô đỗ lại trước mặt Vệ Miên.

Trên xe có hai người đàn ông đội mũ bảo hiểm nên không nhìn thấy mặt, xe vừa dừng là bác gái bán rau nọ tắt đài ngay lập tức, vẻ mặt cũng trở nên mất tự nhiên hẳn.

Vệ Miên hơi liếc mắt đi, lặng lẽ nhìn về phía hai người trước mặt.

Cho dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt thì cô vẫn có thể cảm giác được ánh mắt quan sát của bọn họ.

"Hôm qua tên lừa đảo họ Bạch kia vừa mới bị đánh mà hôm nay đã có thêm một đứa lừa đảo khác? Đây là công khai khiêu khích chúng ta sao?"

Cách một chiếc mũ bảo hiểm, giọng nói ồm ồm vang lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận