Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 572: Lại mua nhà

.



Chương 572: Lại mua nhà

Chương 572: Lại mua nhà

Hà Đại Long cảm thấy mình đã vực dậy được rồi, đã không còn là Hà Đại Long phải chạy khắp nơi cầu ông nọ bà kia mua nhà của ngày xưa nữa.

Bây giờ trái ngược lại, có cả một đống người tới đây cầu anh ta giữ cho một căn biệt thự, mà tất cả những chuyện này đều là Vệ Miên mang tới cho anh ta cả.

"Đại sư, cô nhất định phải nhận căn biệt thự này, tôi đã đặc biệt hỏi thăm người ta rồi, biết cô thích mấy nơi khá yên tĩnh nên tôi đã giữ lại căn này cho cô, vị trí ở trong núi sát đằng sau, môi trường gì đó tuyệt đối khỏi cần bàn đến."

"Nếu không nhờ có cô thì cả đời này của Hà Đại Long tôi cũng đừng hòng trở mình được nữa, huống chi còn có thể có thành tựu được như ngày hôm nay, cho nên, cô nhất định phải nhận căn biệt thự này cho, đây là một chút tấm lòng của tôi!"

Trước đó Hà Đại Long có nói nếu như Vệ Miên có thể giúp mình điều chỉnh tốt phong thủy của tiểu khu này thì sẽ tặng cho cô một căn biệt thự, nhưng lần trước Vệ Miên không nhận, bây giờ đã trôi qua nửa tháng rồi, anh ta lại một lần nữa tìm tới cửa.

Vệ Miên liếc mắt nhìn anh ta rồi lại từ chối: "Không cần đâu, căn nhà này của anh rất tốt nhưng tôi không thích chiếm lời của người khác."

Giá trị của một căn biệt thự cũng không phải chỉ mấy chục vạn, hơn trăm vạn là đủ, dựa theo giá nhà hiện giờ ở Bích Thủy Viên Lâm thì một mét vuông giá sáu vạn tệ, một căn biệt thự ít nhất cũng phải ba đến bốn trăm mét vuông, thậm chí còn có khả năng nhiều hơn.

Dựa theo bốn trăm mét vuông để tính thì giá nhà rơi vào khoảng hai nghìn bốn trăm vạn tệ.

Cho dù tính theo cái giá trước đây, ba vạn tệ một mét vuông vậy biệt thự vẫn có giá một nghìn hai trăm vạn tệ.

"Thế không được, đại sư, lần này cô không chỉ cứu mỗi tiểu khu của chúng tôi mà cô còn cứu cả mạng của gia đình chúng tôi nữa. Chỉ một căn biệt thự nho nhỏ mà thôi, bây giờ Hà Đại Long tôi hoàn toàn có thể tặng được, sắp tới Bích Thủy Viên Lâm sẽ khai phá giai đoạn ba, đến khi ấy còn phải làm phiền cô tới chỉ bảo cho nữa mà!"

Chú út Tiền đi cùng Hà Đại Long đến đây cũng giúp khuyên nhủ Vệ Miên nhận nhà.

Tiền Lệ huých nhẹ vào cánh tay của Vệ Miên: "Trước đó không phải cô chê căn nhà lầu này ở trong khu dân cư, người qua người lại hơi ồn ào hay sao? Vừa vặn có thể chuyển qua bên đó, chẳng qua chỉ là cách trường học các cô hơi xa một chút mà thôi."

"Đúng đó, đại sư, cô không cần phải cân nhắc đến giá trị của căn nhà đâu, cô có ơn tái tạo đối với Hà Đại Long tôi, thứ đó không phải dùng tiền là có thể đong đếm được!"

Hà Đại Long nhìn Vệ Miên với vẻ mong chờ, chỉ sợ đại sư lại từ chối.

Người kinh doanh bất động sản giống như bọn họ không hề sợ tặng nhà cho người khác một chút nào cả, ngược lại chỉ sợ người ta không nhận.

Nếu đại sư có thể nhận vậy sau này lúc anh ta mua đất cũng tiện mời cô tới giúp, có sự giúp đỡ của đại sư vậy còn lo sau này nhà cửa không bán được nữa hay sao?

Cho dù hai người có khuyên nhủ như thế nào thì Vệ Miên vẫn từ chối hết, có điều, vấn đề mà Tiền Lệ vừa mới nói cũng nằm trong diện cân nhắc của cô thật.

Đợi hai năm nữa tốt nghiệp rồi, cô không dự định sống trong căn nhà lầu này nữa mà định tìm một căn nhà ở trong núi để ở.

Căn nhà sâu nhất của Bích Thủy Viên Lâm trên cơ bản đã có thể thỏa mãn điều kiện của Vệ Miên, vậy cô mua trước rồi để đấy cũng không phải không được.

"Tổng giám đốc Hà, hay là thế này đi, tôi xem phong thủy cho người ta chỉ thu phí năm mươi vạn tệ, phía bên anh vì còn phải bày bố trận pháp cho nên tôi thu phí một trăm vạn, số tiền còn lại tôi vẫn sẽ trả như thường, tôi muốn mua căn biệt thự này."

"Thế không được, đại sư, cô đã giúp tôi nhiều như thế, chỉ một căn biệt thự thôi mà, làm sao tôi có thể nhận tiền của cô được. Nếu để chuyện này đồn ra ngoài thì Hà Đại Long tôi còn làm người được nữa không đây?"

Vệ Miên chỉ mỉm cười chứ không hề có ý nhượng bộ một chút nào.

"Tổng giám đốc Hà, tôi hiểu ý của anh nhưng tôi cũng có nguyên tắc của mình, hay là chúng ta làm thế này nhé, anh bán căn nhà này cho tôi theo giá ban đầu, một trăm vạn tiền xem quẻ cứ trực tiếp trừ luôn vào trong này. Giờ anh tính xem, như vậy tôi cũng coi như nhặt được lời rồi còn gì."

Bạn cần đăng nhập để bình luận