Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 836: Mẹ Tôi Có Tái Hôn Không

.



Chương 836: Mẹ Tôi Có Tái Hôn Không

Chương 836: Mẹ Tôi Có Tái Hôn Không

Người tới là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, anh ta mặc một bộ tây trang màu xám đậm, đeo một cặp kính gọng đen, mái tóc được chải rất tỉ mỉ, thoạt nhìn rất giống tinh anh chốn công sở.

Người này tên là La Hạo, làm việc tại công ty mậu dịch cách chỗ này không xa, anh ta cũng vì nghe danh mà tới cho nên cũng không để ý đến độ tuổi của Vệ Miên.

Hơn nữa, La Hạo là một người vô cùng chú trọng vào hiệu suất, sau khi hai người ngồi xuống, anh ta trực tiếp đưa một bức ảnh tới.

Trên bức ảnh là một người phụ nữ đã hơn sáu mươi tuổi, mặc một chiếc áo thể thao ngắn tay, mỉm cười nhìn về phía ống kính, xem chừng là đang chụp ảnh ở một thắng cảnh này đấy.

"Tôi họ La, người trên bức ảnh là mẹ ruột của tôi."

Lúc Vệ Miên cầm lấy bức ảnh còn vừa vặn nhìn thấy sinh thần bát tự ở đằng sau, tổng cộng có hai cái.

La Hạo lời ít mà ý nhiều: "Cái bên dưới là sinh thần bát tự của mẹ tôi."

Vệ Miên đã để ý thấy nhật giác của La Hạo lõm xuống, có thể thấy cha của anh ta đã qua đời, hơn nữa thời gian không quá ba tháng, lại nhìn bát tự phía trên kia là có thể biết đó là cha của anh ta.

"La tiên sinh muốn bói về chuyện gì?"

Trong ánh mắt lạnh lùng của La Hạo hiện ra vẻ mỉa mai: "Tôi muốn bói xem mẹ tôi có tái hôn không, nếu tái hôn thì là khi nào."

"Đều nói đại sư xem tướng rất lợi hại, chắc chắn có thể nhìn ra được cha tôi vừa mới qua đời chứ."

Vệ Miên gật đầu: "Là qua đời vì bệnh vào ba tháng trước, đúng không?"

"Đúng."

Trong lòng La Hạo cũng không vì Vệ Miên đã bói trúng mà nổi lên một chút gợn sóng nào cả, vì mục đích hôm nay anh ta tới đây nằm trên người mẹ mình cơ.

"Con người mẹ tôi ấy hả, thân là con trai tôi cũng không muốn bình phẩm, nhưng bây giờ cha tôi vừa mới qua đời còn chưa được một trăm ngày mà bà ấy đã làm quen với một người đàn ông mới thông qua người giới thiệu rồi."

Nói đến đây, đôi mắt của La Hạo chợt đỏ hoe, anh ta thật sự không tài nào hiểu được tình cảm gần bốn mươi năm của hai người mà mẹ chỉ đau lòng có mấy hôm đã hoàn toàn trở lại như thường, còn có lòng dạ đi ra ngoài du sơn ngoạn thủy cùng người khác.

Thậm chí gần đây bà ta còn bắt đầu tiếp xúc với một ông già, rất có xu thế muốn trải qua một đoạn tình yêu tuổi xế chiều.

"La tiên sinh muốn lệnh đường (bà nhà) phải thủ tiết một đời vì lệnh tôn (ông nhà) sao? Bây giờ bà nhà mới sáu mươi tuổi thôi, sau này vẫn còn hai mươi năm nữa để sống, lẽ nào đều phải ở một mình?"

La Hạo lập tức bất mãn, nhíu mày nói: "Bà ấy là vợ của cha tôi, thủ tiết vì cha tôi thì có gì mà không đúng? Lúc còn sinh thời, cha tôi đối xử với bà ấy tốt như thế, bà ta cũng nên thủ tiết cả đời mới phải. Người xưa có câu, một gái không lấy hai chồng, dựa vào cái gì mà bà ấy không thể thủ tiết?"

Thật ra chuyện này đã không chỉ có một mình Vệ Miên nói tới mà ngay cả vợ anh ta cũng ủng hộ mẹ đi thêm bước nữa, nhưng có thế nào thì La Hạo cũng không thể bước qua được cái hố trong lòng kia.

Vệ Miên liếc mắt nhìn anh ta vài lần sau đó đột nhiên bảo: "La tiên sinh đang lo lắng sau khi mẹ anh tái hôn thì tài sản trong nhà sẽ bị bà mang đến gia đình mới, đúng không?"

"Hoặc là nói nghe tệ hơn một chút đi, có lẽ mẹ anh sẽ yêu đương lú não, lấy tiền của nhà anh đi trợ cấp cho con của người đàn ông kia, tôi nói có đúng không?"

La Hạo không nói gì bởi vì Vệ Miên quả thật đã chọc thủng suy nghĩ của anh ta.

Nhưng ngoài mặt, trông anh ta cũng chẳng có lấy một tí bối rối nào khi bị người vạch trần hết, anh ta không cảm thấy suy nghĩ của mình có bất cứ vấn đề gì cả.

Số tiền hiện giờ nằm trong tay của mẹ anh ta đều là tiền tích góp suốt nhiều năm của bà ta và cha, là tiền của một nhà ba người, tháng nào bà ta cũng nhận được một vạn đồng tiền lương hưu, dưới tình huống không sinh bệnh, chỉ như thế đã đủ sinh hoạt rồi.

Mà cho dù có sinh bệnh thì cũng không sao, mỗi một người trong nhà đều có bảo hiểm bệnh tật, ở phương diện này cũng sẽ không tốn rất nhiều tiền.

Trong nhà vốn có hai căn hộ nhưng vì đều nằm trong tiểu khu không tính là quá mới cho nên lúc kết hôn La Hạo không nhìn trúng, anh ta kêu cha mẹ chuẩn bị tiền đặt cọc để mua một căn hộ khác, một căn nhà cũ nằm gần trường học trong số đó để cho thuê, tiền thuê đã đủ cho vợ chồng anh ta đóng tiền nhà mỗi tháng rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận