Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 51: Mau Chóng Hủy Bỏ Hôn Sự Này Đi

.



Chương 51: Mau Chóng Hủy Bỏ Hôn Sự Này Đi

Chương 51: Mau Chóng Hủy Bỏ Hôn Sự Này Đi

Hai bên em đẩy chị nhường, khách sáo một phen xong, Tào Tiểu Hồng ở lại nhà anh hai mình ăn một bữa cơm rồi mới trở về.

Còn chưa đến hai ngày, anh hai Tào đã gọi điện thoại qua.

"Không được, em mau chóng hủy bỏ hôn sự này đi nhé, cái thứ gì đâu, Xuân Đào nhà chúng ta là một cô gái tốt như thế, nếu thật sự gả đến cái gia đình đó chính là đẩy nó vào hố lửa đấy."

Trong lòng Tào Tiểu Hồng khẩn trương: "Sao vậy anh?"

Anh hai Tào kể lại hai năm rõ mười những thông tin mà mình đã hỏi thăm được cho em gái nghe. Ông ta không hề phóng đại lên một chút nào cả nhưng người ngoài nghe xong còn cảm thấy tức điên, huống chi là một người mẹ ruột như thím Tào chứ.

"Nhà thằng nhãi đó có bốn anh chị em, nó xếp hàng thứ ba, trên nó có một anh một chị, dưới còn có một đứa em trai."

"Nếu nói anh chị em nhà nó đông thì cũng không có gì cả, nhưng mấy anh em nhà nó sống với nhau như kẻ thù ấy, cả ngày chỉ biết ngáng chân nhau, cụ thể lý do là gì thì không hỏi ra được, chỉ nghe nói mối quan hệ giữa các anh em rất tệ."

"Trước đây thằng nhãi này từng hẹn hò với vài đối tượng rồi, sau này còn cặp kè với thư ký của công ty bọn nó, chưa được bao lâu thì con bé đó có bầu."

"Cha mẹ người ta tới tận cửa làm ầm lên nên hai người mới kết hôn, nhưng chỉ đăng ký kết hôn thôi chứ không bày cỗ."

"Con nó còn chưa được ba tuổi mà thằng nhãi này đã ở bên ngoài tìm thêm một người phụ nữ khác, khiến người nhà mẹ đẻ của vợ lại kéo đến làm ầm lên."

"Cô thư ký kia bỏ lại con trai rồi ly hôn với cậu ta! Sau này cậu ta vẫn luôn nhờ người giúp mình nuôi con trai ở dưới quê, đến bây giờ đã được năm tuổi rồi!"

"Chuyện này, khắp đơn vị bọn họ cũng không có đến mấy người biết bởi vì ngày trước, thằng nhãi này hoàn toàn không ở phân xưởng bên này, đến sau này vì ảnh hưởng ở bên đó không được tốt cho lắm nên mới điều người sang đây!"

"Hơn nữa, thằng nhãi này còn đánh bạc nữa nhé! Nhà mà cha mẹ nó mua cho để kết hôn cũng bị nó tiễn đi luôn rồi!"

"Anh nói này Tiểu Hồng, cho dù Xuân Đào nhà chúng ta không lấy chồng cũng được, chứ cũng không thể gả cho cái thứ tạp nham như vậy!"

"Phụ nữ sợ gả nhầm chồng, nếu như thật sự gả con nhỏ qua đó thì Xuân Đào nhà chúng ta sẽ bị hủy hoại mất."

Tào Tiểu Hồng ôm điện thoại mà trong lòng thầm thấy may mắn vô cùng.

Cũng may mà bà nghe lời nhắc nhở của Vệ Miên, tìm người đi hỏi thăm trước, bằng không nếu thật sự gả con gái cho loại người cặn bã như thế rồi, sợ rằng bà sẽ hối hận đến mức thắt cổ mất.

Cũng phải cảm ơn đứa trẻ đó tử tế mới được!...

Kỳ nghỉ mùng một tháng mười đã trôi qua, Vệ Miên còn chưa có cảm giác gì thì đã đến ngày nhập học.

Khai giảng lần này khác hẳn với trước đó, cần phải chính thức lên lớp.

Trước đây, chủ yếu là căn bản của cô quá kém, điểm khác biệt nhất giữa khoa học tự nhiên và khoa học xã hội chính là có rất nhiều thứ cần phải dựa vào bản thân lý giải và học thuộc lòng.

Đọc sách, ghi nhớ, lý giải triệt để, trên cơ bản đều là thế.

Một vài chỗ quá chuyên ngành hiển nhiên sẽ có giáo sư giảng dạy.

Chẳng qua, tiếng Anh vẫn là môn học khiến Vệ Miên đau đầu nhất.

Câu trắc nghiệm của môn học này khá nhiều, cô có thể thông qua cách tung đồng xu xem quẻ để trả lời.

Nhưng như vậy cùng lắm cũng chỉ có thể làm được 50% bài thi, đại đa số còn lại vẫn phải viết, cho nên trong khoảng thời gian gần đây, Vệ Miên toàn phải ngâm mình trong thư viện để học bù tiếng Anh.

Một bên khác, Hàn Hân Tuệ trải qua một trận đấu tranh tư tưởng suốt hai ngày cuối cùng vẫn chọn tin tưởng Vệ Miên một lần.

Trước đó cô ta đã từng thấy cô gái trẻ này xem bói cho người ta ở công viên Bắc Sơn rồi.

Cô ta cũng không biết bói chuyện tương lai có chuẩn hay không nhưng dựa vào phản ứng của mấy người kia, ít nhất thì bói chuyện trong quá khứ vẫn rất chuẩn.

Cho nên Hàn Hân Tuệ bằng lòng tin tưởng một lần.

Còn nữa, cô ta đã kiểm tra sức khỏe nhiều lần như thế rồi, cũng không ngại làm thêm một lần.

Hôm đó, Hàn Hân Tuệ trở về nhà như không có chuyện gì, buổi tối lại xin nghỉ với công ty.

Nghĩ đến Vệ Miên đã nhắc không thể nói chuyện này cho bất cứ một ai biết nên Hàn Hân Tuệ cũng chỉ bảo với mẹ chồng là phải đến Lâm thành công tác hai hôm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận