Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 871: Trút Xuống Ào Ào

.



Chương 871: Trút Xuống Ào Ào

Chương 871: Trút Xuống Ào Ào

Lúc cô ta còn chưa ra đời thì cậu năm đã mất rồi, cũng vì một lần mẹ buột miệng nên cô ta mới biết, vậy mà mình còn có một người cậu chưa từng gặp mặt bao giờ.

Theo lời mẹ thì cậu út là một đứa trẻ vô cùng tốt, tốt đến mức cho dù đã qua đời rất nhiều năm nhưng bọn họ vẫn không thể nào bước ra khỏi nỗi đau ấy.

Chẳng qua vì phòng ngừa bà ngoại đau lòng cho nên cậu út mới trở thành chủ đề cấm kỵ trong gia đình, tất cả mọi người đều không thể tùy tiện nhắc đến.

Nghĩ đến sự khác thường giống như bị trúng tà của Hân Hân, lại nghĩ đến sợi chỉ đen trong hư không kia, tiếp tục liên tưởng đến mấy năm nay, trong thôn cứ cách năm, sáu năm là lại có một người trẻ tuổi qua đời.

Còn có sáng nay nhìn thấy tử trạng bất bình thường kia của bà cụ Quan, đột nhiên trong lòng cô ta có một suy đoán không có khả năng cho lắm.

Cái chết của mấy người kia, có phải đều có liên quan đến bà Quan không?

Suy nghĩ này không phải đột nhiên nhảy vọt ra trong đầu, cô ta cắn môi, dù sao trong xe cũng chỉ có mỗi cô ta với Vệ Miên mà thôi, cho nên Giang Dao trực tiếp hỏi luôn.

Vệ Miên cũng không giấu diếm: "Đúng vậy, từ bốn mươi năm trước, lẽ ra bà cụ đó đã sớm chết rồi, nhưng bà ta lại dựa vào thọ mệnh của người khác để sống đến bây giờ. Cậu út của chị và cả những người đã chết kia, cùng với Hân Hân trông như bị 'trúng tà' đều là vật hiến tế để kéo dài tuổi thọ cho bà ta hết."

"Két..."

Tiếng phanh xe chói tai vang lên, gương mặt xưa nay vẫn luôn mỉm cười của Giang Dao đã hoàn toàn trở nên nặng nề.

"Vậy mà... vậy mà còn có chuyện như vậy nữa!"

"Lẽ nào mạng của người khác không phải là mạng sao? Chỉ vì muốn sống thêm vài năm mà không màng đến tính mạng của người khác!"

Mấy người đã chết kia, cô ta có quen biết với rất nhiều người, thậm chí còn có cả người bạn nhỏ đã cùng cô ta trưởng thành, trước đây còn tưởng cái chết của bọn họ là chuyện ngoài ý muốn nhưng không ngờ đều là do con người làm ra cả!

Vệ Miên nghĩ đến thủ đoạn của người kia mà vẻ mặt lạnh lùng hẳn đi, nếu lần này không phải đụng vào tay cô thì nói không chừng bà già đó sẽ còn hại không ít người nữa.

Cũng không biết bà ta kiếm được đâu ra một phương pháp tà đạo như thế, vậy mà lại vì nó hại đến gần mười mạng người.

Càng không biết rốt cuộc lý do của người kia là gì, lẽ nào chỉ vì cái gọi là trường sinh bất lão hay sao?

Vệ Miên cảm thấy không đơn giản đến thế.

Mà lúc này tại thôn Thanh Giang, trong sân nhà họ Quan kèn trống inh ỏi, còn có hai hàng con cháu đang mặc áo tang, quỳ trước linh đường khóc nức nở.

Quan tài của bà Quan được đặt ở chính giữa sân, nắp quan tài được đậy rất kín nhưng vẫn chưa đóng đinh, bởi vì ngày mai còn phải để các con cháu của bà ta nhìn mặt bà ta lần cuối.

Trên nắp quan tài của bà Quan được phủ một tấm vải đỏ rất to, nghe nói lúc người già trong nhà qua đời, tuổi tác càng lớn thì người được tranh tấm vải đỏ này càng nhiều.

Sau khi giành được về nhà, mấy người này sẽ may nó thành áo hoặc là vỏ gối đầu cho tiểu bối nhà mình, một mặt là để con trẻ cũng có thể bình an trường thọ, một mặt khác là vì tấm vải đò này có tác dụng trừ tà.

Mà ngay lúc đám người trong linh đường đang khóc rất hăng hái thì sắc trời lại trở nên tối tăm mà không hề có dấu hiệu báo trước.

Rõ ràng buổi sáng vẫn còn nắng đẹp như thế, dự báo thời tiết nói hôm nay cũng trời quang mây tạnh, nhưng lúc này mây đen nặng nề lại ùn ùn kéo đến đầy trời, xem chừng lát nữa chỉ sợ sẽ có một trận mưa to.

Người nhà họ quan nhìn thấy bèn vội vàng lôi tấm bạt che mưa chuyên dùng để che lương thực ngày trước ra, mấy người cùng nhau dựng thành một cái lán che mưa đơn giản, như vậy cho dù mưa to trút xuống thì người trong sân cũng có chỗ trú.

Thầy phong thủy của thôn Thanh Giang ngồi bên cạnh linh đường, ông ta nhíu chặt đôi mày lại, nhìn mây đen nặng nề trên bầu trời mà cứ cảm thấy đây không phải một dấu hiệu lành.

Ông ta lại liếc mắt nhìn quan tài, mí mắt vô thức giật liên hồi.

Đột nhiên,"đùng" một cái.

Tia sét thô như thùng nước bất chợt giáng xuống, chỉ một phát đã bổ đôi nắp quan tài của bà Quan.

"Á..."

Đám con cháu hiếu thuận đang ở trong linh đường đều sợ run bần bật, còn chưa đợi bọn họ tiến hành biện pháp cứu vãn gì thì tia sét thứ hai, thứ ba, thứ tư đã giáng xuống.

Cùng lúc đó, cơn mưa to ào ào trút xuống như có người đứng ở trên trời đổ nước xuống vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận