Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 964: Bức Tường

.



Chương 964: Bức Tường

Chương 964: Bức Tường

Mà đúng lúc này, đột nhiên âm khí vốn đang bao phủ xung quanh đột nhiên ngưng tụ lại ở chính trung tâm, vì quá mức tập trung khiến cho trên bầu trời của căn nhà như có mây đen đè xuống, thứ đang quay cuồng trong đó chính là âm sát khí được ngưng tụ thành.

Xung quanh căn nhà này hình như có trận pháp gì đó, vậy mà lại khiến người mơ hồ, không nhìn thấy rõ được gì.

Vệ Miên thấy thế cũng không khỏi nhíu chặt mày, rốt cuộc người ở bên trong đang làm gì?

Đột nhiên, trong căn nhà truyền ra một tiếng hét đinh tai nhức óc, tiếng hét đó cực kỳ ngắn ngủi nhưng rõ ràng không phải thứ mà con người có thể phát ra được, nó khiến người nghe được cảm thấy màng nhĩ như sắp bị đâm thủng vậy.

Vệ Miên hơi híp mắt lại, cô trực tiếp mở thiên nhãn ra và nhìn về phía căn nhà cách đó không xa.

Đợi khi nhìn thấy rõ bên trong đang làm gì, sắc mặt cô lập tức nặng nề hẳn đi.

Lúc này, Lương Nguyên Thiều đang dung hợp tấm thẻ gỗ mới nhất vừa mới luyện chế xong vào cơ thể của lệ quỷ, lúc sắp đến một bước mấu chốt nhất thì đột nhiên lại có cảm giác bị người nhìn chằm chằm.

Đôi mắt của ông ta long lên sòng sọc, lập tức quay phắt đầu sang nhìn, thế nhưng đằng sau lại chẳng có gì cả.

Có điều, loại cảm giác bị người theo dõi ban nãy tuyệt đối không thể sai được, chỗ này khá xa và hoang vắng, bình thường hoàn toàn sẽ không có người tới đây.

Lẽ nào đã có người nào đó tìm tới được chỗ này, Quá trình dung hợp không thể để xảy ra sơ sót nào hết, dưới tình huống vẫn chưa xác định được xung quanh an toàn, Lương Nguyên Thiều thật sự không dám mạo hiểm dù chỉ là một chút.

Nhưng loại cảm giác ban nãy vô cùng không tốt, cứ cảm thấy người tới không có ý tốt, nhưng trước mắt công pháp đã tiến hành được một nửa rồi, đột ngột thu hồi sẽ gây sát thương lớn hơn cho mình.

Cuối cùng ông ta chỉ có thể vừa bớt sức lực ra để ý bên ngoài, vừa đẩy nhanh hành động trong tay.

Nhưng lúc dung hợp với tấm thẻ gỗ kỵ nhất chính là không tập trung tinh thần, lúc này ông ta đang dùng chu sa vẽ phù chú lên trên thẻ gỗ, kết quả vì tinh thần nhất thời không vững vàng, bên cạnh lập tức truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Lệ quỷ vất vả lắm mới được nuôi dưỡng ra kia lập tức như quả bóng bị đâm thủng, âm sát khí cả người tan biến với tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã trở thành một con quỷ có thực lực bình thường.

Mà bản thân Lương Nguyên Thiều cũng vì một phen này mà cảm thấy lồng ngực chấn động dữ dội, sau đó phun mạnh ra một ngụm máu tươi.

Vệ Miên cũng nhìn thấy một màn này, xác định đã làm kinh động đến đối phương, cô dứt khoát không ẩn nấp nữa nhanh chóng lao về phía căn nhà đơn độc đó.

Chẳng qua chỉ trong chớp mắt, cô đã đến vị trí cách căn nhà chưa đến năm mét.

Đợi sau khi lại gần mới phát hiện ra, vậy mà Lương Nguyên Thiều còn bày một trận pháp ở bên cạnh đây.

Bất cứ một trận pháp nào đều không che giấu được dưới thiên nhãn cho nên Vệ Miên ngay lập tức nhìn ra được mắt trận của trận pháp này, mấy cái đinh bày trận cắm sâu vào lòng đất vài tấc đều không thể giấu được cô.

Khóe môi cô nhếch lên một độ cung châm biếm, chút trò vượn này ở trong mắt cô thật sự không thể tính là gì cả.

Vệ Miên trực tiếp lôi Ngọc Cốt Phiến ra rồi tấn công vào vị trí yếu nhất của trận pháp, trận pháp cảm giác được đòn tấn công, lập tức có một bức tường đất như có thực chất đột ngột mọc lên từ dưới đất.

Bức tường đất này như biết cử động, vậy mà lại đè thẳng về phía Vệ Miên.

Thế nhưng chân của Vệ Miên không hề di chuyển tí nào, ngón tay bấm quyết, đột nhiên Ngọc Cốt Phiến bay khỏi tay, lao vút lên trời.

Khóe môi Vệ Miên hơi mấp máy, một chuỗi chú ngữ tuôn ra, Ngọc Cốt Phiến vốn đang yên đang lành lại dao động dữ đội, chẳng qua chỉ trong chớp mắt, chiếc quạt đang lơ lửng giữa không trung đã biến thành chín cái.

Sau đó, chín cái quạt xếp thành một đội hình cực kỳ vi diệu, sau vài lần hít thở, chúng đồng thời đâm xuống mặt đất.

Cùng lúc đó, bức tường đất như có thực chất ở trước mặt Vệ Miên sụp đổ ầm ầm, mà trận pháp vừa rồi đã ngăn chặn đường đi của cô cũng theo đó mà biến mất.

Lúc này, căn nhà kia lại một lần nữa hiện ra, đã không còn cảm giác mơ hồ như trước đó nữa mà trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.

Còn chưa đợi cô nhìn vào bên trong căn nhà thêm lần nữa thì một bóng người đã bắn tới với tốc độ cực nhanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận