Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 311: Mẹ Hai

.



Chương 311: Mẹ Hai

Chương 311: Mẹ Hai

Mà bóng người kia nhìn thấy cô ta cũng kinh ngạc, sau đó chính là hưng phấn, cậu ta chạy vài bước đến bên cạnh người phụ nữ, hơi cúi đầu nghe người đối diện nói gì đó với vẻ mặt mang ý cười.

Phùng Hiến Cương hơi híp mắt, nhìn cháu ngoại cười đến hớn hở xán lạn như vậy, có vẻ như mối quan hệ với cô bồ này rất không tồi đấy!

"Này, đây là quà sinh nhật tặng sớm cho con, con cũng biết mối quan hệ giữa mẹ với cha con rồi đấy, hôm sinh nhật con, có thế nào thì mẹ cũng không thể đích thân tới chúc mừng con được cho nên đành chuẩn bị trước một món quà mang từ thủ đô về đây tặng cho con, mau xem có thích không đi."

Dương Thiến đưa máy điện tử phiên bản giới hạn trong tay cho Phan Thần.

Vừa rồi Phan Thần đã chú ý thấy logo trên cái túi rồi, lúc này cậu ta nôn nóng mở chiếc hộp ra: "Oa! Là bản mới nhất của Nintendo!"

Dương Thiến nhếch khóe miệng lên cười: "Biết ngay con trai các con chắc chắn sẽ thích mà, cha con còn không cho mẹ mua cho con, mà mẹ thấy có phải ngày nào con cũng chơi đâu, thi thoảng thả lỏng tâm trạng thì có gì không tốt, nhưng cha con vẫn không đồng ý, còn mẹ cảm thấy con chắc chắn sẽ rất thích nên không nghe ông ấy, nhờ bạn mang một bộ từ nước ngoài về. Đây là bí mật nhỏ giữa hai chúng ta, đừng ai nói cho cha con biết nhé!"

Nói rồi còn dùng cách tay huých nhẹ vào người Phan Thần một cái, bộ dạng mẹ đã giúp con thì con cũng phải giúp mẹ, nhất định phải trọng nghĩa khí đấy!

Đôi mắt của Phan Thần chỉ hận không thể dính luôn lên cái máy điện tử này, chứ nào còn để ý đến việc Dương Thiến đang nói gì đâu, cậu ta lập tức gật đầu đồng ý mà không hề nghĩ ngợi.

"Mẹ hai, mẹ đối xử với con quá tốt, còn tốt hơn cả mẹ ruột của con! Ngày nào bà ấy cũng chỉ biết kêu con học, chứ chẳng thoải mái như mẹ tí nào!"

Dương Thiến cười càng vui vẻ hơn nhưng ngoài miệng vẫn phải nói mấy lời khiêm tốn, còn thuận tiện kéo thêm thù hận lên cho Lâm Tuyết.

"Mẹ con lớn tuổi rồi nên có suy nghĩ khác với các con, bà ấy không hiểu trẻ con thời nay, có đứa trẻ nào không thích chơi đâu, mà đối với phương diện chơi điện tử này, trong lòng con chắc chắn cũng có chừng mực, chơi đủ rồi hiển nhiên sẽ không chơi nữa, mẹ nói có đúng không nào?"

"Đúng đúng đúng!" Phan Thần vội vàng gật đầu, miệng cứ phải gọi là cười đến tận mang tai.

Vốn cho rằng chiếc máy điện tử này đã là chuyện khiến cậu ta vui sướng nhất ngày hôm nay nhưng không ngờ sau đó vẫn còn.

Hai người tiến lên vài bước, không chặn cửa lớp phụ đạo nữa, Dương Thiến lấy một xấp tiền từ trong ví ra, cũng không thèm đếm cụ thể xem rốt cuộc là bao nhiêu, Phùng Hiến Cương nhìn qua, chắc hẳn là hai đến ba nghìn tệ, vậy mà cô ả kia lại nhét hết cho Phan Thần.

"Đây là tiền tiêu vặt mà mẹ hai cho con, bây giờ con đã lớn rồi, làm việc gì cũng cần đến tiền, còn nữa, con trai ra ngoài làm sao có thể không có tiền trong túi được chứ, sau này tiêu hết cứ nói với mẹ hai, mẹ hai sẽ chuyển cho con."

Phan Thần vừa nghe được câu này đã vui sướng đến mức suýt thì nhảy cẫng lên: "Mẹ hai, mẹ đối xử với con thật tốt, còn tốt hơn mẹ ruột của con nhiều!"

Dương Thiến nghe được câu này mà trong lòng vô cùng hài lòng nhưng ngoài miệng cô ả vẫn khiêm tốn nói: "Nào có, mẹ con quản con cũng là vì muốn tốt cho con thôi, có khả năng mẹ con đã quên mất con đã trưởng thành rồi mà vẫn còn coi con là một đứa trẻ."

"Hừ, ngày nào cũng quản mấy chuyện đẩu đâu đó, tiền tiêu vặt một tuần của con cũng chỉ có mỗi một trăm đồng, hoàn toàn không đủ đến quán net! Khiến con ở trước mặt các bạn học mất mặt chết đi được!"

Nói đến mẹ ruột là Phan Thần chỉ thấy phiền phức muốn chết, cũng không biết mẹ của cậu ta nghĩ thế nào nữa, tiền tiêu vặt một tháng của các bạn học khác đều là bốn đến năm trăm, còn mẹ của cậu ta chỉ cho có đúng năm mươi đồng.

Nói gì mà ngày nào cậu ta cũng ăn cơm ở nhà, không cần dùng nhiều tiền như thế!

Nếu không phải ăn mặc dùng ngày thường của cậu ta cũng tạm được thì các bạn học đều không tin cậu ta có một người cha làm quan!

Dương Thiến kéo cái áo vắt ở khuỷu tay đã sắp rớt xuống đất đến nơi của Phan Thần, giả bộ như lơ đễnh hỏi: "Gần đây cha mẹ con thế nào rồi, mối quan hệ đã tốt hơn chưa? Còn cãi nhau nữa không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận