Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 481: Về nhà với túi tiền rủng rỉnh

.



Chương 481: Về nhà với túi tiền rủng rỉnh

Chương 481: Về nhà với túi tiền rủng rỉnh

Nếu thuận lợi thì còn đỡ nhưng nếu không thuận lợi vậy cũng không biết sẽ phải quay bao lâu, đến khi ấy vẫn phải tốn rất nhiều tiền như cũ.

Nhưng nếu đại sư có thể làm phép cho, đoàn làm phim cũng có thể theo kịp tiến độ, không phải sao?

"Vậy cảm ơn đại sư nhiều lắm, cô yên tâm, tôi chắc chắn sẽ dựa theo giá thị trường để thanh toán, tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô."...

Vệ Miên hẹn đạo diễn Tang và nhà sản xuất Bạch ngày mai sẽ đến đoàn làm phim làm phép, vừa vặn đến khi ấy Ôn Lăng Tâm cũng kịp trở về.

Sợ hôm nay cô nhàm chán nên Dương Hải Bình lại phái cậu trai trẻ Tần Tranh mà trước đó đã dẫn cô đi ăn tới làm hướng dẫn viên, cậu ta đã dẫn Vệ Miên đi chơi quanh khu vực phim trường hết một ngày.

Sáng ngày hôm sau, Vệ Miên tắm rửa xong xuôi mới trực tiếp đến đoàn làm phim.

Hôm trước cô dễ dàng chế phục được tiểu quỷ bên cạnh Đường Uyển, phần lớn thành viên trung tâm của đoàn làm phim đều đã được chứng kiến, nhưng khó ngăn nổi mấy người này truyền tai nhau, truyền đến độ Vệ Miên trở nên vô cùng lợi hại.

Vì thế, sau khi Vệ Miên tới nơi mới phát hiện ra cho dù là nhân viên công tác trong đoàn làm phim hay là các diễn viên đều nhìn cô với ánh mắt vô cùng sùng bái.

Đợi người vừa mới tiến vào đoàn làm phim, bọn họ lập tức nháo nhào chào hỏi cô.

"Đại sư, cô tới rồi, đã ăn cơm chưa? Tôi vừa mới mua lẩu cay thơm về, cô qua ăn một ít nhé?"

"Đại sư, tối hôm qua cô ngủ thế nào? Còn tôi tôi ngủ ngon lắm, không còn nghe thấy tiếng khóc dọa người kia nữa rồi!"

"Đúng đó đại sư, hai buổi tối này tôi ngủ vô cùng ngon."

Vệ Miên vừa mỉm cười vừa đáp lại từng người một.

Dọc theo đường đi qua bên này, trong lòng lại ôm không ít đồ ăn vặt, đều là đồ mà mấy người kia kiên quyết nhét cho cô.

Vệ Miên đi theo Tang Khánh Sinh đến nơi mà các thành viên chủ chốt của đoàn làm phim ở, lập tức có một người đẹp cao ráo đứng dậy, cúi người thật sâu trước mặt cô.

Người đẹp cúi người xong mới ngẩng đầu lên, lúc ấy, Vệ Miên mới nhìn thấy rõ gương mặt của đối phương.

Ra là Ôn Lăng Tâm.

"Đại sư, cảm ơn lời nhắc nhở hôm đó của cô, bằng không, tôi chắc chắn đã không còn mạng để đứng đây nữa rồi."

Ôn Lăng Tâm nói câu này một cách vô cùng chân thành, cô ta thật sự rất biết ơn Vệ Miên, nghe nói cô ta được làm nữ chính của [Tiên Hiệp Tình Duyên] cũng là nhờ đạo diễn đã nghe ý kiến của đại sư.

Ôn Lăng Tâm đã vào nghề được năm năm rồi, cũng không phải không có cơ hội được sắm vai nữ chính, nhưng cô ta cứ cảm thấy mấy bộ phim đó chẳng mang lại lợi ích gì cho sự nghiệp diễn xuất của mình hết.

Sau này nếu có một ngày thành công kia, bị người đào ra cũng chỉ có thể bị coi thành lịch sử đen mà thôi.

Cho nên cô ta mới cố gắng hết sức tìm một vài nhân vật có điểm đặc thù để diễn.

Cô ta tin chắc chắn vào câu nói kia của giáo viên dạy diễn xuất cho mình, diễn tốt vai phụ còn xuất sắc hơn là vai chính.

Ôn Lăng Tâm đi bước nào chắc bước đó, mấy năm nay vẫn luôn thận trọng vững vàng, cô ta cũng đã học được lý thuyết riêng từ trong các vai diễn phụ ở các bộ phim khác nhau, hơn nữa, cô ta còn khiêm tốn xin chỉ dạy, có một vài diễn viên gạo cội nhìn thấy bộ dáng rất có linh khí của cô cũng bằng lòng dạy cô ta một vài bí quyết trong phương diện diễn xuất của mình.

Điều này khiến cho cô ta mới vào nghề đã nhận được lợi ích không nhỏ, rất nhanh đã dựa vào diễn xuất để đứng vững bước chân.

Chỉ là, cho dù có cố gắng đến thế nào thì vẫn phải nhờ vào số phận, nếu không phải có Vệ Miên nhắc nhở thì cô ta nào còn tương lai nữa đâu.

Ôn Lăng Tâm cực kỳ biết ơn Vệ Miên, lập tức đòi chuyển cho đối phương hai trăm vạn nhưng lại bị cô từ chối.

Ôn Lăng Tâm nắm tay của Vệ Miên, nói với vẻ kiên quyết: "Đại sư, cô cứ cho tôi thể hiện tấm lòng đi, tôi không thể đi cao hơn được nhưng hai trăm vạn đó, cô tuyệt đối đừng chê ít."

Vệ Miên cạn lời, sao đã bảo không cần mà vẫn đòi cho nữa vậy, cô cũng không có quá nhiều yêu cầu ở phương diện tiền bạc, đủ tiêu là được, còn nữa, cô vẫn có tiền tiết kiệm của mình mà!

Cuối cùng, Vệ Miên không còn cách nào khác, chỉ có thể nhận năm mươi vạn trong số đó, phần còn lại thì quyên góp cho tổ chức từ thiện.

Thấy Vệ Miên chịu nhận quà, cuối cùng Ôn Lăng Tâm cũng hài lòng thỏa mãn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận