Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 467: Mẹ Của Mi Tên Là Gì

.



Chương 467: Mẹ Của Mi Tên Là Gì

Chương 467: Mẹ Của Mi Tên Là Gì

Từ lúc Vệ Miên hỏi ra câu hỏi kia là cô vẫn luôn quan sát động tĩnh của Đường Uyển, thấy cô ta quả nhiên chột dạ mà trong lòng càng thêm chắc chắn.

"Mẹ của mi tên là gì?"

Bị ngắt ngang cũng không sao, Vệ Miên lại hỏi tiếp.

Đường Uyển lập tức chuyển tầm mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng về phía Vệ Miên.

Vẻ mặt của quỷ đồng hơi mờ mịt, miệng nó vẫn luôn lẩm bẩm.

"Mẹ!"

"Đường Uyển!"

"Đường! Uyển!"

"Mẹ là Đường Uyển!"

Lần này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Đường Uyển.

Ý nghĩa hàm chứa trong mấy ánh mắt đó là thứ mà Đường Uyển không muốn hiểu một chút nào cả.

Quỷ đồng bị Vệ Miên bóp trong lòng bàn tay, hơn nữa sau khi trên người không còn nhiều âm khí đến vậy nữa, dung mạo của nó cũng từ từ khôi phục lại bộ dáng của đứa trẻ bình thường.

Không dễ nhìn bao nhiêu nhưng đã đỡ hơn trước kia rất nhiều rồi.

Có người cảm thấy vẻ ngoài của đứa trẻ này nhìn thế nào cũng không hề giống minh tinh Đường Uyển, làm sao hai người bọn họ có khả năng là mẹ con được chứ?

Những người khác thì lại cảm thấy trong giới giải trí, người nào mà chẳng đeo một chiếc mặt nạ, chẳng ai biết bên dưới chiếc mặt nạ của đối phương trông thế nào cả.

Chưa kết hôn đã sinh con có tính là gì đâu, khoác chiếc áo khoác thần tượng đi làm bồ nhí cho người khác lại càng đâu đâu cũng có, thậm chí, có vài minh tinh nhỏ còn liều lĩnh hơn, trực tiếp ngấm ngầm làm loại dịch vụ cao cấp kia.

Bọn họ chỉ kinh ngạc thôi, nhưng không ngờ Đường Uyển vẫn luôn xây dựng hình tượng ngọc nữ lại lén lút đẻ một đứa con, tuy rằng đã chết rồi.

Sắc mặt của Đường Uyển đã trở nên vô cùng khó coi ngay khi quỷ đồng kia thốt ra tên của mình, răng của cô ta nghiến vào nhau, không dám hé miệng một chút nào, chỉ sợ sau khi há ra sẽ không nhịn được mà nuốt sống nó.

Tại sao, tại sao đại sư đã làm phép khiến nó hoàn toàn biến mất rồi mà cái thứ này vẫn còn xuất hiện trước mặt cô ta, thậm chí còn tiết lộ thân phận của cô ta ngay trước mặt nhiều người như thế nữa.

Đây không phải con gái mà là kẻ thù mới đúng!

"Nó nói bậy!"

Đường Uyển biết lúc này kiên quyết không thể hoảng loạn, phải thể hiện ra phản ứng của một cô gái bình thường bị vu vạ đã từng sinh con.

"Tôi còn chưa kết hôn, hơn nữa cả ngày đều sinh hoạt trong tầm mắt của mọi người thì làm sao có khả năng đẻ con được chứ?"

Mấy năm nay Đường Uyển vẫn luôn bận quay phim, hết bộ này đến bộ khác và chưa bao giờ từng xuất hiện tình huống nguyên một năm không xuất hiện, cho nên làm sao có khả năng có thời gian đẻ con được chứ?

Vệ Miên nhìn bộ dáng dựa vào chỗ hiểm yếu để chống lại của cô ta mà hừ nhẹ một tiếng: "Bộ có ai bảo đứa trẻ này được sinh ra trong mấy năm gần đây à!"

Miệng của tất cả mọi người đều há hốc thành hình chữ O, ánh mắt lại một lần nữa nhìn về phía Đường Uyển.

Đúng rồi, Đường Uyển nổi lên cũng chỉ là chuyện trong một, hai năm này thôi, tuy rằng trước đây cũng quay phim nhưng cũng chỉ là mấy vai nữ hai, nữ ba không nổi trội, ai sẽ quan tâm quá nhiều đến cô ta cơ chứ?

Sắc mặt của Đường Uyển lại càng khó coi hơn, đôi mắt của cô ta nhìn chằm chằm vào Vệ Miên, rõ ràng khóe môi mang theo ý cười nhưng giọng nói lại lạnh lùng như ngậm vụn băng vậy.

"Bịa đặt sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy, cô phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình!"

Vệ Miên đối diện với tầm nhìn của cô ta và gật đầu, giọng nói hơi lạnh đi: "Ừa, chịu trách nhiệm chứ."

Vừa rồi lúc cô bắt giữ quỷ đồng trong tay đã mở thiên nhãn nhìn qua luôn rồi.

Trong sự việc này thì Đường Uyển cũng chẳng vô tội một chút nào đâu.

Vậy mà một người như thế cũng có thể trở thành thần tượng của toàn dân, đúng là nực cười!

"Đứa trẻ này được cô sinh vào năm ba mươi tuổi ở quê nhà, cha của nó là một phú thương họ Hoàng nổi tiếng nào đó, đúng chứ? Nói ra thì cha của con bé có biết cô đối xử với con gái của mình như vậy sao?"

Khóe môi đang nhếch lên của Đường Uyển lập tức cứng ngắc, cô ta lập tức trừng to mắt, vậy mà cô gái trẻ này lại thật sự biết chuyện! Nhưng tại sao đối phương lại biết?

Chuyện này ngoại trừ cô ta ra thì không có bất cứ một người nào khác biết được, làm thế nào mà Vệ Miên lại biết, và còn có người nào khác biết nữa không?

Lúc này, đột nhiên Đường Uyển thấy chột dạ rồi.

Oa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận