Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1127: Muốn Tìm Long Mạch Nhỏ Chứ Không Phải Long Mạch Chính

.



Chương 1127: Muốn Tìm Long Mạch Nhỏ Chứ Không Phải Long Mạch Chính

Chương 1127: Muốn Tìm Long Mạch Nhỏ Chứ Không Phải Long Mạch Chính

Dựa theo lời Lương Nguyên Thiều nói thì dưới tay Lương Chiến chắc hẳn vẫn còn hai người nữa, thực lực của hai người này không hề kém hơn ông ta, cũng có thể gọi là một cao thủ.

Để phòng người mấy người này động tay động chân với long mạch, bọn họ nhất định phải tranh thủ thời gian, tìm được đối phương một cách nhanh nhất có thể.

Trời dần dần trở sáng, Tạ Thận nhìn bản đồ, không nhịn được mà nhíu chặt mày.

Dãy núi Tần Lĩnh thật sự quá khổng lồ, muốn tìm được người trong một dãy núi lớn như thế, chỉ dựa vào mỗi nhân số ít ỏi này của bọn họ thật sự là quá khó.

Hơn nữa, không biết rốt cuộc đối phương chơi chiêu thức gì nữa, là lén lút làm như trên hòn đảo nhỏ hay là gióng trống khua chiêng, ẩn nấp dưới một công trình nào đó.

Đáng tiếc, bây giờ tìm người vẫn không thể dùng thuật pháp, đối phương là người cùng nghề, nếu sử dụng thuật pháp sẽ làm kinh động đến bọn họ, điều này khiến Tạ Thận rất do dự.

Cuối cùng, sau khi mấy người bàn bạc quyết định sẽ vừa tìm ra hướng đi của long mạch nhỏ, vừa dùng hình ảnh nhiệt công nghệ cao để tìm kiếm.

Chức năng này cần phải mượn sức của máy bay không người lái nhưng vì sợ đánh rắn động cỏ nên máy bay không người lái chắc chắn phải cách mặt đất một độ cao tương đối, đảm bảo chắc chắn tiếng vù vù của nó sẽ không truyền đến tai người.

Nhưng dãy núi Tần Lĩnh cũng có rất nhiều động vật hoang dã, đến khi ấy ảnh của mấy động vật này cũng sẽ được truyền về, cho nên phải có người ở đó phân biệt.

Vệ Miên tìm một cái đồi khá cao, sau khi đứng lên, cô tập trung tinh thần cảm nhận sinh khí dồi dào trong khu rừng nguyên sinh đang tập trung lại từ khắp bốn phương tám hướng.

Linh khí trong cơ thể cô dồi dào, lúc này, cho dù không muốn hấp thụ nhưng những sinh khí này vẫn kéo nhau chui vào trong cơ thể cô, dù như vậy, cô cũng không quên ném Ngọc Cốt Phiến lên không trung.

Tạ Thận thấy cô gái trẻ kia ném một vật dài màu trắng vẫn luôn được cầm trong tay lên không trung, cái thứ đó không rơi xuống mà lập tức xòe ra, biến thành một cây quạt treo lơ lửng giữa không trung.

Hai mắt anh ta sáng lên, là pháp khí!

Vệ Miên nhắm mắt lại, miệng lẩm nhẩm chú ngữ điều khiển Ngọc Cốt Phiến từ từ quay tròn giữa không trung, sau khi quay liên tiếp vài vòng, cuối cùng, khi quay đến vòng thứ tư, nó đột ngột đứng hình, chỉ về phía Đông Nam.

"Vù vù..."

Toàn thân Ngọc Cốt Phiến hơi rung lên, phát ra tiếng vù vù.

Đây cũng là lần đầu tiên Vệ Miên nhìn thấy nhưng cô không khỏi nhíu mày: "Muốn tìm long mạch nhỏ chứ không phải long mạch chính."

Mặt quạt của Ngọc Cốt Phiến chìm xuống dưới, biến thành đuôi quạt chếch lên trên, mặt quạt hướng xuống dưới như thế rõ ràng có thể nhìn ra được tâm trạng mà nó muốn biểu đạt... ủ rũ.

Dãy núi Tần Lĩnh quá rộng lớn, ước chừng phải dài tận mấy nghìn dặm, trong đó ngoại trừ long mạch chính dồi dào long khí ra thì còn sinh ra vô số long mạch nhỏ nữa.

Vệ Miên đứng một mình ở chỗ này đã rất khó phân biệt được long khí xung quanh tới từ đâu rồi, cho nên mới phái Ngọc Cốt Phiến ra trợ trận.

Tạ Thận cũng nhìn ra được ý tứ mà Ngọc Cốt Phiến muốn biểu đạt, nếu không phải bầu không khí đang căng thẳng thì e rằng anh ta đã bật cười thành tiếng rồi.

Sau khi chán chường khoảng vài giây, Ngọc Cốt Phiến lại một lần nữa xốc lại tinh thần, bay lên vị trí cao hơn và vẫy về phía Vệ Miên.

Vệ Miên thấy thế bèn cúi mắt niệm chú, chú ngữ trong miệng vừa khó đọc lại vừa cổ xưa, hàm chứa một loại sức mạnh thần bí nào đó.

Cùng với giọng nói của cô không ngừng truyền ra, quanh thân quạt tản ra ánh sáng trắng nhẹ nhàng, toàn thân rung lên dữ dội, chẳng qua chỉ chớp mắt cái đã biến thành chín cây quạt, ngoại trừ một cây bản thể đang bất động giữa không trung thì tám cây quạt khác lập tức bay nhanh về phía phương vị.

Đôi mắt đen láy kia của Vệ Miên vẫn luôn nhìn chăm chú vào một cây duy nhất còn lại, đợi xem phản hồi của nó dành cho mình.

Những người khác cũng nhìn chằm chằm vào chỗ này, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy phương pháp tìm người kiểu này, nhưng người dùng cách này lại là Vệ Miên, là người có thể mời được Thành Hoàng tới, cho nên không ai có thể nói được phương pháp này rốt cuộc có được hay không, huống chi, vừa nhìn cái quạt kia đã biết đó không phải vật tầm thường rồi.

Mọi người nín thở chờ đợi phản hồi của cây quạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận