Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 817: Cương Thi Bay

.



Chương 817: Cương Thi Bay

Chương 817: Cương Thi Bay

Trịnh Khai Nguyên đi đến bên cửa sổ, ông ta không có thiên nhãn nhưng dù sao ông ta cũng đã tu luyện suốt nhiều năm như thế rồi, cho dù không có bản lĩnh như Vệ Miên nhưng vẫn có thể phát hiện ra sự thay đổi của âm khí trong không khí, vậy mà nó lại nồng hơn trước đó rất nhiều.

Hơn nữa, lúc này nhìn về phía bầu trời đằng Tây chỉ cảm thấy nặng nề u ám khiến cho lòng người khó chịu vô cùng.

Lúc này, Trịnh Hạo và Trịnh Hằng cũng đã trở về, hai người nhíu chặt mày, vừa trông thấy vẻ mặt của cha và Quách Trĩ cũng đủ biết bọn họ đã phát hiện ra.

"Cha, vừa rồi con có gọi điện cho Vệ sư thúc nhưng mãi vẫn không nối máy được."

Trịnh Hạo sốt ruột bảo.

Anh ta nhạy cảm với âm khí hơn Trịnh Hằng cho nên người đầu tiên phát hiện ra tình hình không đúng chính là anh ta, Trịnh Hạo khẳng định cảm giác của mình không sai, chỉ muốn gọi điện cho Vệ Miên hỏi một chút nhưng không ngờ hoàn toàn không gọi được.

Ở mấy nơi như Thanh Bình này tuyệt đối sẽ không và cũng không nên xuất hiện khu vực không có tín hiệu, hơn nữa, với tính cách của sư thúc, thường sẽ không chọn ra ngoài sau khi đã khai giảng.

Loại tình huống này rõ ràng không đúng!

Trịnh Hạo cứ cảm thấy sư thúc lại đi làm loại chuyện lớn ghê gớm gì đó nhưng vừa rồi anh ta đã điều tra và hỏi thăm khu vực gần đó rồi, mức độ nồng của âm khí cũng tương tự, ngược lại, càng về mạn Tây của Thanh Bình lại càng dày đặc hơn, chỗ xảy ra chuyện chắc hẳn ở bên đó, hơn nữa, anh ta cũng đã phát hiện ra sự khác thường trên trời rồi.

Rất nhanh, Trịnh Hằng cũng đã phát hiện ra không đúng, thậm chí hai người còn cùng nhau đến Bích Thủy Viên Lâm một chuyến, nghe Ngưu Tĩnh Di nói tối hôm qua Vệ Miên vẽ bùa đến nửa đêm, từ đó bọn họ cũng biết chắc chắn sư thúc đã đụng phải chuyện lớn, nhưng cô lại không nói một tiếng nào cả!

Hai người vội vàng về nhà tính kêu cha giúp mình nghĩ xem phải làm thế nào, ít nhất cũng phải liên lạc được với sư thúc trước.

Tuy rằng cô quả thật rất lợi hại nhưng sư thúc vẫn chỉ là một cô gái trẻ mà thôi, lần trước lúc anh cả xảy ra chuyện còn có những người khác trong Đạo môn giúp đỡ mà còn phải tốn sức đến như vậy, huống chi bây giờ âm khí dày đặc đến mức độ này nữa.

Đối phương chắc chắn còn lợi hại hơn ông già mặc đồ đen trước đó gấp mười lần, một trăm lần, vậy không phải sư thúc sẽ gặp nguy hiểm hay sao?

Nghe nói hướng mà âm sát khí truyền tới là phía Tây của khu nội thành Thanh Bình, còn chưa đợi Trịnh Khai Nguyên nói gì thì sắc mặt của Quách Trĩ đã đột nhiên thay đổi.

"Tôi biết rồi!"

Ông ta không kịp giải thích với ba người mà vội vàng lôi điện thoại ra, tìm được số của Thành Quảng Nguyên rồi gọi tới.

Lúc này, Thành Quảng Nguyên đang đứng ở cửa của trung tâm mua sắm với vẻ hoang mang lo sợ, lá bùa vàng trên người ông ta đang tỏa ra kim quang dữ dội trong sát khí màu đen dày đặc, kim quang này giống như có ma lực, vậy mà lại khiến cho xung quanh hai người bọn họ tỏa ra ánh sáng lờ mờ.

Sau khi sát khí màu đen lao ra khỏi trung tâm mua sắm đụng phải kim quang này, chỉ trong nháy mắt đã biến mất hẳn.

Nhìn thấy Quách Trĩ gọi điện tới, Thành Quảng Nguyên vội vàng nhận máy ngay, vừa mới mở miệng là ông ta đã cầu cứu: "Quách đại sư, xảy ra chuyện rồi!"...

Mà lúc này, vẻ mặt của Vệ Miên cũng đang nghiêm túc hiếm có, với thực lực hiện tại của cô, muốn một mình đối phó với một con cương thi bay là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Nhưng ở xã hội hiện giờ, một cương thi tiến hóa đến cấp bậc cương thi bay, một khi để nó chạy ra ngoài vậy có khác gì với thả một cỗ máy giết người di động ra ngoài đâu, cũng không biết sẽ tạo thành thương vong bao nhiêu nữa.

Phải biết rằng cái thứ này cứng đầu cứng cổ, nước lửa đều không ăn thua, cho dù là vũ khí nóng ở xã hội hiện giờ cũng chỉ sợ không đối phó được với nó.

Cho dù dùng hỏa tiễn thì cũng phải nhắm chuẩn mới được, cơ thể của nó linh hoạt hơn cương thi bình thường không ít, mấu chốt là còn biết bay.

Đến lúc này rồi nhưng Vệ Miên vẫn bớt chút thời gian ra nghĩ nếu như tên lửa cũng không đâm thủng được hàng phòng thủ của cương thi bay vậy tên lửa có khắc phù chú liệu có được không?

Thế nhưng, tên lửa cũng không phải thứ mà cô có thể tùy tiện tiếp xúc được, trước mắt đối phó với con cương thi bay vẫn quan trọng hơn.

"Grào..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận