Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1053: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 6

.



Chương 1053: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 6

Chương 1053: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 6

Thế nhưng Vệ Miên cũng không có ý định chờ đợi, cô không hề do dự mà lôi hai tờ giấy từ trong túi áo ra, đứng tại chỗ xé người giấy.

Sau khi xé thành sáu người giấy, Vệ Miên lẩm nhẩm đọc chú, không lâu sau, sáu người giấy đã đứng xếp hàng trước mặt cô với tư thế cung kính lạ thường.

Không cần biết có phải người thật hay không, dù sao cô cũng đã gom đủ bảy người rồi.

Vệ Miên chỉ huy mấy người giấy đứng ở vị trí chỉ định, xác nhận phương vị của chúng đều không có vấn đề thì cô mới đứng vào tâm trạng mấu chốt nhất.

Đôi mắt đen của cô nhìn xuống, một đoạn chú ngữ dường như mang theo một loại cổ vận nào đấy vang lên từ trong miệng cô, rất nhanh, trong khu rừng lặng gió lại có cơn gió càng thổi càng dữ dội, thậm chí còn cuộn thành lốc xoáy.

Đúng lúc này, đột nhiên Vệ Miên cử động, mái tóc dài bay bổng của cô nhảy lên trong cơn gió mạnh mãnh liệt của trận pháp, thế nhưng biểu cảm trên gương mặt lại không có một chút điểm khác thường nào cả.

Lúc này, trên đỉnh núi, tám vị giám khảo đã có bốn người ở người ở trên này, bốn người còn lại thì ở trong khu rừng quan sát tình hình của các thí sinh.

Bấy giờ, bốn người trên đỉnh núi đang vừa uống trà vừa nói chuyện.

"Tôi thấy năm nay có thêm rất nhiều gương mặt lạ lẫm, người này trẻ tuổi hơn người kia, chứng tỏ Đạo môn chúng ta có người kế tục rồi!" Ông cụ mặc tây trang đeo cà vạt cười ha ha và bảo.

Ông ta chính là gia chủ thế hệ này của nhà họ Chung – thế gia phong thủy, Chung Sóc, cũng được tính là anh họ của Chung Lãng, nhưng Chung Lãng là chi bên, còn Chung Sóc là dòng chính.

"Hừ, đều là người tới góp vui cả thôi, lần này đài truyền hình phải phát lại mới thu hút rất nhiều người muốn nổi tiếng, ít nhất cũng phải đợi qua cửa này đã, những người còn ở lại mới xứng được gọi một tiếng thầy phong thủy." Người nói chuyện khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi, mái tóc hoa râm, ngũ quan cương nghị, trông người rất là khỏe khoắn, vừa nhìn đã biết con người khá cường thế rồi.

Người này chính là Trương Tuân – nhất mạch Trương thị của Thiên Hợp Phái, ông ta chút xích mích với thế hệ trước của nhà họ Chung cho nên nhìn thấy Chung Sóc nói mấy lời đạo mạo ra vẻ như vậy là luôn muốn mỉa mai lại vài câu.

Lúc này, một ông cụ mặc Đường trang màu đen ở bên cạnh đứng chắp tay sau lưng, rất có khí phái của đại sư, thoạt nhìn cũng trạc tuổi lục tuần, nhưng mái tóc của ông ta lại đen nhánh, không có lấy một sợi tóc bạc nào cả.

Nghe hai người kia nói chuyện, ông ta cũng chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn một cái, rõ ràng chẳng nói một lời nào hết nhưng hai người kia lại không dám ho he thêm nửa câu nào cả.

Ông cụ này chính là chưởng môn của Thiên Hợp Pháo – Hà Chấn Trung, cũng chính là ngôi sao sáng trong giới phong thủy Hồng Kông, chỉ là đã rất nhiều năm rồi ông ta không quản chuyện, nhưng vẫn sẽ xuất hiện để trấn ải trong cuộc thi thầy phong thủy mười năm một lần, hy vọng rằng Đạo môn có thể có thêm nhiều hậu sinh ưu tú hơn.

Đúng lúc này, bốn người đột nhiên nhìn thấy một cơn lốc xoáy đột ngột cuộn lên tại vị trí cách đỉnh núi hơn trăm mét, cơn lốc xoáy này cuốn theo cành cây và lá rụng trên mặt đất, rất nhanh đã hội tụ thành một đống đen sì sì.

"Đó là cái gì vậy?"

Chung Sóc lập tức đứng dậy, ông ta nhìn về phía đó với vẻ kinh ngạc.

Lúc này, Trương Tuần vừa rồi còn không nhịn được mà mỉa mai người ta cũng trừng to hai mắt, nhìn chằm chằm vào chỗ xuất hiện cơn lốc xoáy kia.

Trên gương mặt của Hà Chấn Trung vẫn không có biểu cảm gì cả, nhưng đôi mắt lại không nhịn được mà nhìn về phía âm thanh.

Chỉ thấy cái cục đen sì đó xoay tròn với tốc độ cao trong vài giây sau đó đột nhiên bên trong lóe lên những điểm sáng vàng, chẳng qua chỉ trong chớp mắt mà kim quang đã lan rộng ra.

Cùng với kim quang lan ra, trong rừng cây cũng dần dần khôi phục vẻ yên tĩnh, cứ như thể một màn vừa rồi chỉ là ảo giác thôi vậy.

"Có người đã phá được thất xảo trận!" Hà Chấn Trung lên tiếng đầu tiên.

Giọng nói của ông ta không hề dao động nhưng đôi mắt ấy lại lóe lên vẻ hơi khác thường.

"Nhanh như vậy sao?" Chung Sóc hỏi với vẻ ngạc nhiên.

Đây không phải lần đầu tiên thất xảo trận được đặt vào trong cuộc thi nhanh bị người phá giải nhanh như thế lại là lần đầu tiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận