Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 115: Hôm Nay Có Thể Sang Tên Luôn

.



Chương 115: Hôm Nay Có Thể Sang Tên Luôn

Chương 115: Hôm Nay Có Thể Sang Tên Luôn

Anh ta ngẩng phắt đầu lên, chỉ thấy một cô gái mười tám, mười chín tuổi tóc tai rối tung đứng ở cửa, trông thấy anh ta nhìn qua còn mỉm cười.

Vệ Miên thấy anh ta không nói gì, còn tưởng không nghe rõ nên nhắc lại lời ban nãy một lần.

"Cô thật sự muốn mua sao? Một trăm bốn mươi vạn?" Liễu Khôn hơi nghi ngờ.

Cô gái này trông cũng chỉ vừa mới thành niên thôi, có thể quyết định thay người lớn được sao?

Vệ Miên: "Nếu anh cảm thấy được thì hôm nay có thể làm thủ tục sang tên luôn."

Liễu Mi không nghe thấy Vệ Miên nói gì cả nhưng lại nghe được lời của Liễu Khôn, bà ta lập tức mừng rỡ như điên: "Có người bằng lòng trả một trăm bốn mươi vạn sao?"

Liễu Khôn không để ý đến chị hai nhà mình mà tiếp tục nói chuyện với Vệ Miên: "Cô đã nghe về căn nhà này chưa?"

Tầm nhìn của Vệ Miên lướt qua gương mặt của đối phương, biết người này thuộc dạng thành thật và an phận, đối phương nói câu này cũng là có lòng tốt nhắc nhở cô thôi.

Vì thế Vệ Miên mỉm cười gật đầu: "Tôi biết, căn nhà này bị ma ám, đã có mấy đời chủ nhà đã vì nó mà bỏ mạng rồi, một người chủ gần đây nhất đỡ hơn một chút, chỉ là thần trí không tỉnh táo thôi."

Liễu Khôn im lặng.

Lúc này, Liễu Mi đã nghe được lời của Vệ Miên, chỉ sợ một người mua tốt như thế chạy mất bên bà ta vội vàng bảo: "Tiểu Khôn, em mau hỏi cô ấy có thật sự muốn mua không, nếu thật sự muốn mua thì hôm nay có thể sang tên luôn!"

Vẻ mặt của Liễu Khôn phức tạp, anh ta truyền đạt lại câu này cho Vệ Miên nghe, chỉ thấy cô gái kia vừa cười vừa gật đầu: "Tôi lên lầu lấy chứng minh thư đã, anh đợi tôi vài phút nhé."

Sau đó, Vệ Miên chạy lạch bạch về nhà lấy chứng minh thư, sổ hộ khẩu và cả thẻ ngân hàng theo.

Lúc này, Liễu Khôn vẫn chưa lấy lại bình tĩnh cho lắm, thậm chí anh ta vẫn còn đang nghi ngờ không biết căn nhà đã thật sự bán đi rồi hay không.

Chưa qua một lúc là Vệ Miên đã xuống dưới, cô ngồi xe của Liễu Khôn đến cục quản lý bất động sản, Liễu Mi và người chồng Hạ Kim Lương điên điên khùng khùng kia của bà ta đã đứng đợi sẵn ở cửa.

Hạ Kim Lương trông đã hơn bốn mươi tuổi, lúc này vẻ mặt rất điên, đang mập mờ nói chuyện gì đó với không khí, còn khua tay múa chân, thi thoảng còn không khống chế được mà chảy nước miếng. Liễu Mi luôn cầm khăn tay lau rất sạch sẽ cho ông ta.

Vốn dĩ bà ta chắc hẳn cũng bảo dưỡng không tồi, trông chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi nhưng nét mặt lại tiều tụy, quầng thâm dưới mắt rất nặng.

Vệ Miên nhìn thấy sát khí màu đen quấn quanh người Hạ Kim Lương mà không khỏi nhíu mày, trên người Liễu Mi cũng đã dính không ít.

Liễu Mi đã nghe nói trước từ chỗ Liễu Khôn rồi, được biết người mua là một cô gái trẻ cho nên lúc này cũng không hề ngạc nhiên một chút nào hết.

Bà ta đã tìm người chào hỏi trước rồi nên rất nhanh đã có nhân viên công tác đến xử lý thủ tục cho hai người họ.

Thậm chí ngay cả hợp đồng mua bán nhà mà Liễu Mi cũng đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Đợi Vệ Miên chuyển tiền cho bà ta là bên kia cũng làm thủ tục sang tên luôn.

Vệ Miên tự cảm thấy mình đã chiếm lời của đối phương, cô nhìn Hạ Kim Lương đã hơi điên khùng rồi móc một lá bùa hộ thân từ trong túi áo ra đưa cho Liễu Mi.

"Tặng bà thứ này, chồng bà chắc hẳn cần đến nó đấy."

Từ sau khi Hạ Kim Lương thành ra như vậy, Liễu Mi đã không ít lần dẫn người đến các đạo quan nổi danh lừng lẫy để thắp hương nhưng vẫn không có một chút cải thiện nào cả, thậm chí bà ta còn tìm đến cả đại sư nổi tiếng để nhờ khám cho chồng, nhưng họ đều nói chồng bà ta đã mất một phần hồn phách nên mới thành ra như thế.

Sau khi đại sư làm phép xong, ít nhiều gì thì Hạ Kim Lương cũng không còn hô to và la lớn giống như ngày trước nữa, chỉ là lúc này, trên người ông ta đã có bùa hộ thân mà đại sư cho rồi.

Liễu Mi sợ giữa các lá bùa cũng có sự xung đột nên vốn không định nhận nhưng Hạ Kim Lương vẫn luôn điên điên khùng khùng lại như đột nhiên bị một thứ gì đó mời gọi, ông ta giằng lấy lá bùa đó rồi ôm chặt trong tay.

"Anh làm gì thế, mau trả lại đi." Trên gương mặt Liễu Mi tràn đầy vẻ lúng túng, bà ta vội vàng giơ tay định giật lá bùa trong tay Hạ Kim Lương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận