Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 834: Tâm Sự

.



Chương 834: Tâm Sự

Chương 834: Tâm Sự

Thật ra bà ta thật sự không muốn kết hôn, ngay cả không sinh con cũng đều do một tay bà ta làm ra, ngày nào bà ta cũng uống thuốc tránh thai thì làm sao có khả năng mang thai được chứ?

Bà ta không muốn mang thai con của bất cứ một người nào khác, cả đời này đều không thể đẻ con cho người mà mình yêu, theo quan điểm của Lý Anh thì tử cung của bà ta hoàn toàn không có ý nghĩa tồn tại.

Lý Đại Hải sống rất hạnh phúc, người vợ dịu dàng, tuy rằng cháu gái út nghịch ngợm nhưng cũng coi như đáng yêu, Lý Anh chưa bao giờ muốn phá hỏng cuộc sống hạnh phúc của ông ta cả.

Nhưng bà ta cũng biết mình lắm, mình không có cách nào chấp nhận một người đàn ông nào khác ngoài ông ta, vị trí sâu nhất trong lòng bà ta đã bị lấp đầy rồi, không một ai có thể tiến vào được nữa.

Vệ Miên thu hồi thiên nhãn, đã không biết phải nhìn Lý Anh với vẻ mặt như thế nào nữa.

Người phụ nữ này yêu anh trai của mình, hai người không có khả năng ở bên nhau, hơn nữa, Lý Đại Hải cũng không có suy nghĩ khác với bà ta.

Ôm theo một bí mật như thế, mỗi ngày Lý Anh đều phải trải qua cuộc sống như đi trên băng mỏng, chỉ sợ bị người khác phát hiện ra, sẽ đem lời đồn đãi linh tinh đến bên tai của Lý Đại Hải.

"Lý tiên sinh, ông có thể ra ngoài trước được không, tôi có vài lời muốn nói riêng với bà Lý."

Lý Đại Hải sững sờ, hết nhìn Vệ Miên rồi lại nhìn về phía Lý Anh, ông ta có hơi không chắc chắn với việc để hai người họ lại riêng với nhau thì liệu Lý Anh có kích động quá mà nói ra mấy lời khó nghe hay không.

Nhưng ông ta thật sự muốn để đại sư xem cho, cho nên sau khi do dự một lúc, ông ta vẫn đồng ý.

Ông ta liếc nhìn Lý Anh với vẻ hơi lo lắng rồi mới quay người đi ra ngoài.

Xác nhận người đã đi rồi, hơn nữa tuyệt đối sẽ không nghe được âm thanh bên trong phòng khách, lúc này Vệ Miên mới lên tiếng: "Bà thích Lý Đại Hải."

Cái đầu vốn đang cúi của Lý Anh chợt ngẩng phắt lên, một đôi mắt trừng thật to, thậm chí vì quá mức dùng sức mà tròng mắt còn xuất hiện tơ máu.

"Cô, nói, cái, gì?"

Bà ta nhấn mạnh từng chữ một, giọng nói khô khốc như bị giấy ráp mài qua.

Đôi mắt kia trợn rất to, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi và phòng bị cứ như thể đã đứng bên rìa sụp đổ đến nơi, chỉ cần một câu nói của người đối diện là có thể hoàn toàn sụp xuống.

Vệ Miên nhìn bà ta với đôi mắt ôn hòa như vậy, bên trong giống như biển sao mênh mông có thể bao dung tất cả.

"Bà cứ thả lỏng, đây là bí mật có liên quan đến khách hàng cho nên tôi sẽ không nói với bất cứ một ai cả, cũng sẽ không ôm bất cứ ác ý gì với bà hết."

Giọng nói của Vệ Miên như có ma lực, cùng với câu nói của cô vừa dứt, Lý Anh như được an ủi không ít, nhưng vẻ đề phòng trong mắt bà ta vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Vệ Miên cũng không để ý, cô chỉ cảm thấy người phụ nữ này hãm sâu vào một thứ tình cảm hoàn toàn không có khả năng đã rất đáng thương rồi, ngày nào trong lòng cũng chịu sự dày vò, thậm chí vẫn luôn phải kiềm chế bản thân, thời gian dài rồi chắc chắn sẽ sinh bệnh.

"Không biết bà Lý đã từng nghe qua bài hát này chưa."

Lý Anh nhìn Vệ Miên với vẻ khó hiểu.

Vệ Miên mỉm cười: "Tên của bài hát này là [Yêu thầm là chuyện của một người], bà Lý có thể bớt thời gian ra để nghe, một vài lời ca trong này rất không tồi, sau khi bà nghe xong có khả năng sẽ tìm được sự cộng hưởng."

"Đối với chuyện đối tượng yêu thầm là Lý Đại Hải này, bà Lý cũng đừng quá mức để ý đến."

"Ông ta chỉ vừa vặn là anh trai của bà mà thôi."

Giọng nói của Vệ Miên chậm rãi vang lên.

Vừa dứt lời, nước mắt của bà Lý lập tức chảy ra giống như những hạt châu trong suốt, rơi từng sợi xuống thảm trải sàn ở chỗ ngồi.

"Hu hu..."

Mới đầu Lý Anh còn cố gắng kiềm chế nhưng đến sau đó, sau khi thật sự nhìn thấy rõ ý tứ trong mắt của Vệ Miên, bà ta không thể nào nhịn được nữa mà òa khóc nức nở.

Bí mật mà bà ta đã giữ trong lòng suốt hơn hai mươi năm, đến ngày hôm nay lại bị một cô gái trẻ vạch trần.

Bà ta vốn cho rằng chắc chắn sẽ đổi lấy sự khinh thường và chán ghét nhưng không ngờ cô gái trẻ lại dịu dàng và ôn hòa nói với bà ta rằng, ông ta chỉ vừa vặn là anh trai của bà mà thôi.

Đúng vậy, người đó chỉ... vừa vặn là anh trai của mình mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận