Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 887: Thẳng Thắn

.



Chương 887: Thẳng Thắn

Chương 887: Thẳng Thắn

Chỉ nhìn mỗi kiểu tai thôi mà cô gái trẻ này đã có thể nhìn ra được ông Từ là con thừa tự, có thể thấy được người ta cũng có vài phần bản lĩnh thật.

Ông Từ cũng nhìn thấy ông Vương bên dưới bóng râm, trên nét mặt hiện ra vẻ vui mừng.

"Hôm nay ông tới sớm hơn tôi đấy, tôi kể ông nghe, con rể tôi mới tặng ít lá trà cho tôi, tôi đặc biệt mang một ít tới cho ông đây, ông cầm về mà nếm thử, đảm bảo ngon hơn loại lần trước mà ông ta cho tôi không biết bao nhiêu lần nhé."

Ông Vương nâng mí mắt lên nhìn đối phương nhưng lại chẳng có biểu cảm gì cả, sau đó lặng lẽ dịch bàn cờ lại gần phía của hai người trẻ tuổi.

Người đã lớn tuổi rồi lại càng tin vào mấy thứ ở phương diện kia hơn một chút, muốn nghe nhiều hơn.

Tiếp sau đấy, trong quá trình đánh cờ, ông Vương có làm thế nào cũng không tập trung tinh thần nổi, chỉ toàn dỏng tai lên nghe đằng sau nói gì.

Ông Từ liếc mắt nhìn ông ta hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng hỏi ông ta vài câu, ông Vương quay phắt đầu lại nhìn hai người trẻ tuổi ở đằng sau, hỏi với vẻ chần chừ: "Cô gái trẻ, cô thật sự biết xem tướng sao?"

Vệ Miên liếc mắt nhìn ông ta và đáp với vẻ lười biếng: "Có thật hay không, cứ thử một lần không phải là biết rồi sao? Dù sao hôm nay cũng xem tướng miễn phí."

Đương nhiên là xem miễn phí rồi nhưng cô cũng chỉ nói những chuyện trong quá khứ, không tốn bao nhiêu sức lực, còn nếu muốn xem tương lai hoặc là đưa ra một chút kiến nghị nào đó, vậy vẫn phải thu phí.

Vệ Miên đã học được rồi, cái này gọi là kích thích tiêu dùng!

Ông Vương nóng lòng muốn thử bèn chuyển cái ghế gấp của mình đến trước mặt hai người họ: "Vậy thì xem thử đi! Xem cô nói có chuẩn không nào."

Vệ Miên nhếch miệng cười, không phải tài liệu học có sẵn đã tới rồi đây sao?"

"Tiểu Hắc, chăm chỉ học theo sư phụ, chúng ta chỉ cầu thực tế, nhưng tôi cũng phải cảnh báo trước nhé, tôi nói chuyện chắc chắn không dễ nghe, nếu ông chỉ muốn nghe lời dễ nghe vậy không bằng đổi một chỗ khác để xem bói."

Ông Vương lẩm bẩm: "Tôi là người nhỏ mọn như thế sao? Cô cứ nói thẳng đi, tôi đã là người lớn tuổi như thế rồi, chút độ lượng đó vẫn có đấy nhé."

Vệ Miên nhướng mày, dù sao cũng đã tiêm mũi dự phòng trước rồi vậy cô sẽ không khách sáo nữa.

"Ông bác này chắc chắn mất cha từ rất sớm, một điểm này có thể nhìn ra được từ các đặc điểm nhật giác lõm xuống của ông ta, xương lông mày hõm xuống, đầu lông mày trái có hố, pháp lệnh văn bên trái đứt đoạn."

"Lông mày của ông bác nhạt chứng tỏ bên trên còn có một chị gái, dáng lông mày hướng xuống cho thấy có bốn người anh em, cho nên gia đình của ông có tổng cộng năm anh chị em."

"Hai tai của ông bác dán sát mặt, chóp mũi có thịt, trên trán có một đường vân sâu và dài, chứng tỏ ông là con trưởng trong nhà."

"Mắt của ông nhỏ, lỗ mũi cũng nhỏ, chứng minh làm người bủn xỉn, nhỏ mọn."

Câu này vừa thốt ra, sắc mặt của ông Vương đã không còn dễ coi đến vậy nữa, ông Từ ở đằng sau thì lại cười như được mùa.

Câu này nói đúng quá rồi còn gì, ông Vương này còn không phải rất bủn xỉn hay sao, từ hồi đối phương còn trẻ là ông ta đã biết rồi, người này cực kỳ bủn xỉn chứ chẳng đùa.

Vệ Miên giả bộ không nhìn thấy bản mặt tối tăm của ông Vương mà tiếp tục đắc tội với người ta.

"Gian môn bên trái của ông ta hõm xuống, chứng minh đã từng ngoại tình."

[Chú thích: Gian môn là góc ngoài của mắt. ]

Sắc mặt của ông Vương xanh như tàu lá chuối, cảm giác được tầm nhìn khó tin của ông Từ, ông ta chỉ hận không thể tìm một cái rãnh để chui xuống ngay và luôn.

Cô gái trẻ này cũng thiệt tình, sao cái gì cũng dám nói ra hết vậy!

"Mũi của ông ta chứng minh tài vận tốt, răng cửa sít có thể nhìn ra được là một người nói chuyện rất thẳng thắn và thực tế..."

"Đủ rồi đủ rồi!"

Vệ Miên vẫn chưa nói xong nhưng ông Vương đã vội vàng hô ngừng, tuy rằng một câu nói cuối cùng đang khen ông ta thực tế nhưng ông ta cũng không dám tiếp tục nghe nữa, còn bói tiếp cũng không biết có thể bói ra được gì.

Đến khi ấy, bao nhiêu chuyện của ông đều sẽ bị vạch trần sạch sẽ trước mặt ông Từ mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận