Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 580: Đổi một cảnh tượng khác

.



Chương 580: Đổi một cảnh tượng khác

Chương 580: Đổi một cảnh tượng khác

Lúc này, nếu như có người đẩy cửa phòng ra nhìn, e rằng sẽ còn cho rằng bà ta đang ngủ say, thế nhưng trên thực tế, Hoàng Yến chỉ cảm giác vừa nhắm mắt và mở ra mà trước mắt đã đổi sang một hình ảnh khác.

Đây chính là căn nhà mà bà ta vô cùng quen thuộc, quyển lịch treo trên tường hiển thị rõ ràng hôm nay là ngày hai mươi tư tháng sáu.

Là ngày thứ hai sau khi con trai nhận được thành tích thi đại học.

Hoàng Yến cảm thấy hơi hoang mang, bà ta không rõ vừa rồi mình vẫn còn đang ngủ mà sao đột nhiên bây giờ lại đến chỗ này.

Lẽ nào tuổi của bà ta càng ngày càng lớn, đến ngay cả việc đã xảy ra chuyện gì cũng sẽ quên sạch?

Không bao lâu sau, Diêu Minh Viễn đã đi từ trong phòng ra, Hoàng Yến hoàn toàn không còn lòng dạ đâu quan tâm đến mấy chuyện vô dụng này nữa.

Bởi vì bà ta phát hiện đã chín giờ rồi mà con trai mới rời giường.

"Sao con lại dậy muộn như vậy hả, mẹ kêu con sáng nào cũng phải rời giường từ năm giờ để luyện khẩu ngữ mà con quê rồi sao? Hôm nay con bị làm sao thế hả, giờ đã chín giờ sáng rồi đây này, không thể vì đã thi thử xong là thả lỏng ngay được, tiếp theo đây còn còn phải thi đại học nữa, đến khi ấy tiếng Anh còn phải tham gia thi cấp..."

Diêu Minh Viễn nghe lời càm ràm của mẹ mình mà trên gương mặt không có một chút vẻ dao động nào hết, giống như mỗi một lần trước đây, cứ như thể người bị nói không phải là mình vậy.

Cậu ta đánh răng, rửa mặt và vệ sinh cá nhân theo tiết tấu ngày thường của mình.

Thậm chí đến cả lúc ngồi xuống bồn cầu thì Hoàng Yến vẫn đang đứng ngoài cửa nói mãi không chịu thôi như cũ.

Buổi tối ngày hôm đó, cha của Diêu Minh Viễn cũng về nhà.

Ông ta cũng không quá hài lòng về thành tích mà Diêu Minh Viễn có thể thi đã được, theo quan điểm của ông ta thì gen của nhà họ Diêu rất tiêu.

Nhà họ Diêu là một gia tộc không nhỏ, chỉ là chi của người cha – Diêu Nam chuyển từ Nam tỉnh đến Thanh Bình nên gốc rễ khá nông.

Nhưng suốt bao nhiêu năm nay, trong bảng xếp hạng thi đại học của Nam tỉnh thì nhà họ Diêu luôn chiếm vị trí số một.

Diêu Nam tới Thanh Bình nhưng một chi này của ông ta cũng không thể kém hơn gia tộc gốc, bằng không, lúc trước ông ta cố chấp tới Thanh Bình mà không phải ở lại quê nhà sẽ hoàn toàn không có nghĩa lý gì nữa.

Lần này thi đại học, theo quan điểm của người bình thường thì thành tích của Diêu Minh Viễn đã rất tốt rồi, nhưng Diêu Nam có nhân mạch của mình, dựa theo xếp hàng thì đại khái Diêu Minh Viễn chỉ có thể xếp hạng mười một mà thôi.

Đã nằm ngoài mười hạng đầu rồi, có điều, cũng may mà cậu ta có thể thi đỗ Thanh đại, hơn nữa còn có thể chọn một chuyên ngành có giá trị cao mà tương lai việc làm tốt.

Chỉ cần không ngừng cố gắng ở đại học vậy cũng không phải không có cơ hội leo lên một tầng cao mới.

Nghĩ như thế, thái độ của Diêu Nam đối với Diêu Minh Viễn cũng ôn hòa hơn không ít.

Ông ta không thích Hoàng Yến nhưng không thể không thừa nhận Diêu Minh Viễn được đối phương dạy bảo cũng không tồi, ít nhất cũng không tính làm hỏng gen tốt của nhà họ Diêu bọn họ.

Suốt nhiều năm như thế ông ta bận rộn làm việc, cũng rất ít khi quan tâm chăm sóc gia đình, con cái phần lớn đều là giao lại cho Hoàng Yến dạy dỗ.

Nhìn thấy đứa con trai ưu tú như vậy, ông ta hiếm khi ôn hòa vui vẻ với Hoàng Yến hơn vài phần.

Hoàng Yến nhìn thấy thái độ của chồng có phần dịu đi, trong lòng khỏi phải nói vui sướng đến mức độ nào, bà ta lập tức nói ra suy nghĩ đã giấu rất lâu trong lòng mình.

"Ông yên tâm, sau khi Minh Viễn lên đại học, tôi sẽ xin nghỉ việc để cùng nó lên thủ đô, đích thân đốc thúc nó học hành, đảm bảo sẽ không để nó lơ làn."

"Hơn nữa, tôi qua bên đó còn có thể nấu cơm cho nó, nó thích ăn gì, không thích ăn cái gì thì tôi đều biết hết cả, hơn nữa, tôi còn biết cân bằng dinh dưỡng, chắc chắn có thể cho nó ăn uống vệ sinh mà lại dinh dưỡng hơn, như vậy mới có thể nâng cao tinh thần học tập được."

"Với lại, ở trường đại học loại người gì cũng có, người ta đều nói đại học chính là một xã hội nhỏ, có tôi ở đó trông coi cũng có thể giúp nó không bị người khác dạy hư."

Bạn cần đăng nhập để bình luận