Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 551: Nhanh đi

.



Chương 551: Nhanh đi

Chương 551: Nhanh đi

Sau khi anh ta ra lệnh, cho dù các sinh viên vẫn không thèm tin nhưng cũng không thể không rời đi.

Các đội viên của đội đỏ đang chơi bóng đều bất mãn trong lòng cực kỳ, bọn họ vẫn chưa phân thắng bại đâu, hơn nữa, xét từ tỷ số ban nãy thì đội đỏ bọn họ thắng chắc rồi!

Đội xanh cũng bất mãn, đã thi đấu đến lúc này rồi, cho dù bọn họ có cơ hội lật bàn thì cũng đã bị cướp đi mất.

Mấy người trong số đó quen biết Vệ Miên, từ ban nãy cũng đã nhìn thấy cô cầm loa nói chuyện rồi.

Vệ Miên cũng được tính là khá nổi tiếng ở khoa lịch sử bởi vì tướng mạo của cô đẹp mắt, tính cách cũng không tồi. Về phần thành tích thì cũng chỉ sêm sêm bọn họ, không kém nhưng cũng không tốt đến mức có thể nhận được học bổng.

Hơn nữa, bình thường Vệ Miên còn là một người khiêm tốn, dưới tình huống bắt buộc phải tham gia hội nhóm sinh viên mới chịu tìm một nhóm.

Cho nên lúc này nhìn thấy cô đột nhiên nhảy ra kêu trận thi đấu kết thúc mới khiến bọn họ đều cảm thấy rất ngạc nhiên.

Hứa Triều Dương nghĩ bình thường Vệ Miên cũng là một người rất đáng tin, anh ta đi đến bên cạnh mấy đội viên khác nói gì đó, sau đó ba người im lặng một lúc rồi vẫn đi lấy áo của mình.

Nhìn thấy động tác của ba người bọn họ, những người khác vốn đã hơi dao động cũng hành động theo.

Nói đùa, nếu như là thật thì sao, chơi bóng rổ nào có quan trọng bằng mạng sống cơ chứ?

Cho dù là giả thì trước mắt mọi người cũng không còn lòng dạ đâu để xem trận thi đấu tiếp nữa, chẳng ai muốn lấy cái mạng mình ra để mạo hiểm cả.

Lỡ như lời mà Vệ Miên nói là thật thì sao? Lỡ như chỉ vì một trận thi đấu mà mình chết ngay trên sân bóng thì sao? Bọn họ mới hơn hai mươi tuổi thôi, nếu như chuyện này phát sinh vậy cũng khiến người hối hận muốn chết mất

Nghĩ như thế, mọi người lại lục tục hành động.

Khán giả ngồi trên khán đài cũng đã có vài người bắt đầu rút lui, có vài người vẫn đang cố chấp muốn xem thái độ của các đội viên thi đấu thế nào.

Mắt thấy đến ngay cả đội viên thi đấu cũng đã bắt đầu cầm quần áo rời đi, bọn họ mới chịu đứng dậy với vẻ không tình nguyện một chút nào hết.

Lúc này, suy nghĩ của Trương Vệ Đông đều dồn hét vào cái trần nhà bên trên, càng nhìn lại càng khiến anh ta sợ hãi, cứ cảm thấy cái nóc nhà to lớn kia có thể rớt xuống bất cứ lúc nào, nhưng anh ta thân là giáo viên, cũng không thể không đứng ở một vị trí bắt mắt.

Ngược lại, anh ta muốn là người đầu tiên rời khỏi đây nhưng đạo đức của một nhà giáo lại không cho phép anh ta làm vậy!

"Bạn học Vệ Miên, em phải đảm bảo chuyện này là thật, bằng không, nếu như chúng ta bịa đặt, bị lãnh đạo của trường học biết được thì thầy sẽ không được yên thân mất."

Vệ Miên liếc mắt nhìn anh ta, biết đây quả thật là chuyện lớn nên đành an ủi: "Thầy yên tâm đi, chưa đến vài phút nữa là chuyện này sẽ xảy ra thôi, nếu kịp thời rút lui thì chắc hẳn thầy còn có thể nhìn thấy được ấy chứ."

Bằng không, hơn một nghìn bỏ mạng hoặc bị thương, Trương Vệ Đông mới thật sự không được yên thân.

Mà đến khi ấy, anh ta cũng không còn cơ hội để gánh vác trách nhiệm bởi vì chính bản thân anh ta cũng sẽ bỏ mạng tại nơi này.

Trương Vệ Đông nghẹn lời, cái gì mà nếu kịp thời rút lui thì chắc hẳn thầy còn có thể nhìn thấy cơ, lẽ nào không rút lui thì mình sẽ chết luôn ở đây à?

Nghĩ như thế, cả người Trương Vệ Đông run lên, lại một lần nữa cầm loa lên giục.

"Nhanh lên nhanh lên, động tác nhanh một chút, nữ sinh mặc đồ đỏ kia, làm cái gì mà lề mà lề mề vậy, đừng có làm ảnh hưởng đến người đằng sau."

"Mọi người tăng tốc lên, còn cả cổng đông nữa, đừng chen, tôi nói xếp hàng cơ mà, xếp hàng ra ngoài theo trật tự, sao cứ nhất thiết phải chen chúc thế hả?"

Vệ Miên lại liếc mắt nhìn thời gian rồi nói với Trương Vệ Đông đang gào khản cả giọng, sắp xếp cho các sinh viên rời đi: "Thầy Trương, chúng ta cũng ra ngoài thôi."

Trương Vệ Đông giật thót tim, vội vàng chạy về lối ra phía Tây trông không đông đúng đến vậy kia.

"Đi đi đi, chúng ta mau đi thôi!"

Lúc này, các bạn học trên khán đài cũng chỉ còn lại bốn hàng cuối cùng vẫn chưa rút hết, mà cho dù những người này không rút ra ngoài thì đến khi ấy cũng sẽ được công trình bên trên che chắn, may mắn thoát nạn.

Chỉ cần khoảng ở giữa không còn ai là Vệ Miên có thể yên tâm đi ra ngoài rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận