Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 865: Tử Khí Quẩn Quanh

.



Chương 865: Tử Khí Quẩn Quanh

Chương 865: Tử Khí Quẩn Quanh

"Nghe chị họ của chị nói thì một khoảng thời gian trước đột nhiên con bé mắc bệnh lạ, đến mấy bệnh viện để khám rồi mà vẫn không khám ra được bệnh gì, nhưng tình hình lại càng ngày càng nghiêm trọng, sau đó vẫn là bà ngoại chị bảo bệnh của đứa bé này hơi tà môn, kêu tìm một người hiểu nghề về xem."

Mấy bà cụ đã có tuổi đó đều rất có năng lực, không biết có phải vì thời gian sống đã lâu cho nên những thứ nhìn thấy cũng nhiều hay không, tóm lại là có trí tuệ không thể giải thích được.

Bà cụ nhớ ra cháu gái nhà mình từng nói có quen một vị đại sư lợi hại, sau đó mới kêu cháu gái ngoại họ tìm tới Giang Dao.

Vệ Miên gật đầu, vẫn chưa gặp được người nên cô cũng không biết tình hình thế nào, chỉ có thể đợi đến khi ấy xem sao thôi.

Trải qua hành trình gần ba tiếng đồng hồ, cuối cùng hai người cũng tới huyện Thanh Giang, nhà của Giang Dao nằm tại thôn Thanh Giang trực thuộc huyện Thanh Giang.

Lúc này đã là hơn bốn giờ chiều, ánh mắt trời vẫn vô cùng gay gắt.

Chiếc xe một đường lái thẳng đến cổng sân nhà bà ngoại của Giang Dao.

Vệ Miên xuống xe, đội cái mũ của áo chống nắng lên đầu, khóa kéo thẳng một đường đến dưới hai mắt, chỉ để lại một đôi mắt xinh đẹp lộ ra bên ngoài.

Hai người vừa mới vào sân là đã có một người phụ nữ trung niên đang bế con lao vội ra ngoài.

Người phụ nữ này chính là chị họ của Giang Dao – Quang Tú Kiệt.

Vẻ mặt của Quan Tú Kiệt sốt ruột, phần áo gần cổ đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm, mái tóc cũng dính chặt vào hai bên má, rõ ràng cả người trông yếu đuối vô cùng.

Nhưng đó đều không phải chỗ thu hút tầm nhìn của Vệ Miên, người chân chính thu hút tầm nhìn của cô chính là bé gái ba tuổi nằm trong lòng người phụ nữ kia.

Cả người bé gái bị bao phủ bởi tử khí nặng nề, lúc này sắc mặt của con bé trắng bệch, xuyên qua làn da có thể nhìn thấy mạch máu màu đen ở bên trong một cách rõ ràng, đặc biệt là trên trán, trông vô cùng ghê người.

Cô bé cũng không hôn mê hoặc mất ý thức mà là ánh mắt đờ đẫn, nhìn hư không trước mặt với vẻ sững sờ.

Nhưng bạn muốn nói con bé tỉnh táo thì hình như nó lại không có phản ứng gì đối với âm thanh ở xung quanh.

Chính là một loại bệnh giống ngốc, khiến cho người nhà của cô bé sốt ruột muốn chết.

Quan Tú Kiệt thật sự đã đến đường cùng rồi nên mới tới đây cầu cứu Giang Dao.

Đôi mắt rưng rưng nước mắt đó của chị ta nhìn ra đằng sau hai người rất lâu nhưng cũng không nhìn thấy người có khả năng trông giống đại sư phong thủy, chỉ cảm thấy trái tim lập tức trầm xuống.

Cả người cũng tiều tụy với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, mắt thấy chị ta sắp ngã khuỵu xuống đất may mà được người chồng theo sát đằng sau đỡ được.

Giang Dao thấy vậy bèn vội vàng kéo Vệ Miên đi qua đó.

"Tiểu Miên, em mau xem xem, chính là đứa bé này, trước đây con bé cũng hoạt bát lắm nhưng bây giờ lại không nói một câu nào cả, nghe bà ngoại chị bảo thì ngay cả ăn cơm cũng không ăn luôn, vẫn là chị họ của chị nấu thành cháo rồi dùng ống hút với ống tiêm rót cho con bé."

Vệ Miên gật đầu rồi tiến lên hai bước, ngón tay ngưng tụ thành một luồng linh khí rồi ấn lên mi tâm của đứa bé.

Sau đó Quan Tú Kiệt nhìn thấy đứa con gái vẫn luôn mở trừng mắt từ sau khi phát bệnh đột nhiên chớp mắt, sau đó nhắm lại!

Đã nhắm lại rồi!

Chị ta lập tức hiểu ra, chỉ sợ rằng người che kín mặt ở trước mặt này chính là tiên sinh trong miệng em họ, nhưng chị ta không ngờ vị tiên sinh này lại là nữ giới.

Quan Tú Kiệt như vớ được một cọng rơm cứu mạng, vừa khóc vừa cầu xin: "Cầu xin đại sư xem giúp tôi, Hân Hân nhà tôi đã xảy ra chuyện gì, còn cứu được nữa không, trước đây con bé không như vậy, nếu đứa trẻ này có mệnh hệ gì thì tôi với cha nó đều không muốn sống nữa, hu hu hu..."

Quan Tú Kiệt nói xong, dường như không thể nào chịu đựng được loại áp lực và đau lòng này nữa bèn ôm chặt lấy đứa bé ngồi xổm ở một bên, thấp giọng khóc nức nở.

Vệ Miên nhíu mày, thấy linh khí vừa rồi tiến vào trong cơ thể của bé gái lại không mang tới một tác dụng gì cả, cô không khỏi có hơi nghi ngờ.

Cô nhìn tướng mặt và tai của bé gái này, cũng không phải người đoản mệnh mà tại sao cả người lại có tử khí quấn quanh?

Thế này thật sự có hơi không hợp với lẽ thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận