Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 70: Đông Con Lắm Cháu

.



Chương 70: Đông Con Lắm Cháu

"Con người anh lạc quan nhiệt tình, có rất nhiều bạn bè nhưng người có thể tâm sự lại không nhiều. Năm hai mươi tư tuổi, anh gặp được người vợ hiện tại của mình, cùng năm lại gặp được một quý nhân đã làm thay đổi cuộc đời anh, từ đó đi lên con đường mạng Internet này. Năm ba mươi ba tuổi kết hôn, tình cảm ổn định, nuôi dạy một cô con gái tám tuổi. Ừm, vốn chắc hẳn còn một cậu con trai nữa nhưng gần đây vừa mới mất."

Vùng trán của Lý Tuấn Bằng hơi thấp nhưng rộng, chính chủ trời sinh lạc quan, làm người hiếu động.

Người như vậy đầu óc linh hoạt phong phú, khả năng ứng biến cực mạnh, bất cứ một chuyện gì cũng tiến lùi có chừng mực, ở trong lĩnh vực mà mình am hiểu có thể nói là nhân tài kiệt xuất.

Mấu chốt là mệnh cách của anh ta còn tốt, trong quá trình lập nghiệp thường xuyên có quý nhân nhắc nhở cho nên mới bớt phải đi đường vòng hơn những người khác.

Cho nên mới nói, người có mệnh cách tốt thì mệnh cách của đa số bạn bè bên cạnh anh ta cũng không tồi.

Cung tử nữ của anh ta lõm xuống, tối đen, nhìn vị trí mà mức độ đen này cho thấy gần đây không có cách nào thuận lợi sinh con đẻ cái.

Lý Tuấn Bằng vô cùng chắc chắn rằng đây là lần đầu tiên hai người họ gặp mặt, Cao Hải Dương có tính cách thế nào thì anh ta cũng biết, tuyệt đối sẽ không nói chuyện nhà mình cho người khác biết.

Huống chi, chuyện vợ mình vừa mới sảy thai cũng chỉ có hai vợ chồng bọn họ biết mà thôi.

Vậy cũng chỉ có thể nói, chỉ vừa mới gặp mặt một lần mà cô gái trẻ này đã có thể nhìn ra được nhiều thông tin như thế từ trên người anh ta.

Chỉ dựa vào mấy bản lĩnh này, Lý Tuấn Bằng đã cam tâm tình nguyện gọi đối phương một tiếng đại sư rồi.

"Đại sư, cô xem tình hình nhà tôi..."

Vệ Miên nghe thế bèn nghiêm túc nói: "Cả gia đình đều xảy ra chuyện vậy chỉ có hai khả năng, một là vấn đề ở phần mộ tổ tiên, anh có thể gọi điện cho người thân nhà mình để hỏi, xem bọn họ có gặp phải tình huống tương tự hay không."

"Một khả năng còn lại chính là phương diện phong thủy đã xảy ra vấn đề, vấn đề này phải qua nhà anh xem cụ thể mới được."

Lý Tuấn Bằng nghe thế lập tức gọi điện thoại cho mấy ông chú ruột nhà mình, hàn huyên vài câu sau đó mới cúp máy.

"Gia đình của mấy ông chú nhà tôi đều không gặp tình huống như vậy, bọn họ đều rất ổn."

Vệ Miên gật đầu, vậy là khả năng thứ hai rồi, phong thủy trong nhà đã xảy ra vấn đề.

Biết thời gian của cô quý báu, Cao Hải Dương cũng không phí lời, ba người lập tức ngồi vào xe.

Chỗ ở của Lý Tuấn Bằng nằm trong một khu biệt thư được khai phá khá sớm tại thành phố Thanh Bình, căn nhà đủ rộng lớn đến mức cho dù cha mẹ có sống chung thì vẫn có không gian riêng cho từng người.

Vệ Miên liếc mắt nhìn với vẻ ngưỡng mộ, sau đó giả bộ như không để ý mà thu hồi tầm mắt, cô giơ tay ép vạt dưới phồng lên của áo phao.

Không sao, cô cố gắng kiếm tiền rồi sau này chắc chắn cũng có thể mua được nhà!

Lúc này, con gái của Lý Tuấn Bằng đã đi làm, vợ đang ở bệnh viện nghỉ ngơi, trong nhà cũng chỉ còn lại hai ông bà cụ.

Ừm, chỉ là trạng thái cũng không được tốt cho lắm.

Một người trật lưng đang nằm trên giường nghỉ, một người thì sái chân.

Có điều, tình hình đều không tính là nghiêm trọng cho lắm.

Hai người liên tiếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến Lý Tuấn Bằng không yên tâm, còn đặc biệt thuê một dì điều dưỡng về nhà chăm sóc họ.

Vệ Miên vừa mới bước vào căn biệt thự đã phát hiện ra sát khí lờ mờ trong nhà.

Cô quay một vòng tìm nguồn sát khí đó.

Tuy rằng cách trang trí của nhà họ Lý có vài chỗ phạm vào cấm kỵ trong phong thủy nhưng cũng đều là những vấn đề cực nhỏ, hoàn toàn không đủ tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy.

Vệ Miên dạo quanh căn nhà một vòng rồi lại chuyển đến sân.

Sân nhà không tính là lớn, một nửa sân được người nhà họ Lý đặc biệt trồng thảm cỏ, mùa đông cỏ khô héo hơn phân nửa, một góc sát tường còn có một vườn hoa nhỏ trống không.

Đột nhiên, Vệ Miên bị một hố đất ở phía tây căn nhà thu hút sự chú ý.

Cô chỉ tay vào hố đất thấp thoáng tản ra khí đen kia với vẻ mặt nghiêm túc: "Chỗ đó là gì thế?"

Lý Tuấn Bằng sững sờ, chỗ đó vốn trồng một cây hồng, chỉ là bây giờ không thấy cây hồng đâu nữa mà biến thành một cái hố.

"Mẹ ơi, cây hồng ở đầu tây nhà mình đâu rồi?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận