Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 436: Chuốc Say

.



Chương 436: Chuốc Say

Chương 436: Chuốc Say

Đương nhiên, cũng có khả năng là bà ta đã phòng không gối chiếc quá nhiều năm rồi, bất thình thình có một người đàn ông có thể lọt vào vất phá mở thế giới nội tâm của mình cho nên mới khiến bà ta cảm thấy tất cả đều tốt đẹp đến như thế.

Thậm chí, có đôi khi Cảnh Tú Mai còn nghĩ, tại sao mình không gặp được ông ta sớm hơn một chút, bà ta cũng được tính là chỉ hận không thể gặp được nhau sớm hơn gì đó.

Đợi Trương Hiểm Phong nói xong, Cảnh Tú Mai lại nói vài câu để biểu đạt lòng biết ơn và ái mộ của mình một cách không hề súc tích tí nào, sau đó, ba người bọn họ cạn chén, chính thức bắt đầu ăn cơm.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Tiêu chạm vào rượu vang, cô ta cảm thấy vị của cái thứ này ngon hơn bia rất nhiều, đặc biệt là chai mà Trương Hiểm Phong mang ra, còn chua chua ngọt ngọt, khá có loại cảm giác của nước nho, còn về phần vị rượu thật sự chỉ có một chút xíu mà thôi.

Cảnh Tú Mai cũng cảm thấy vị không tồi, bởi vì liên quan đến bệnh viêm đường tiết niệu nên đã rất lâu rồi bà ta chưa được động đến rượu, lần này bầu không khí vừa đẹp, bất tri bất giác bà ta đã uống thêm hai chén.

Đợi khi Tiêu Tiêu cảm thấy hơi váng đầu thì Cảnh Tú Mai đã nằm vật trên bàn bất tỉnh nhân sự rồi.

Lúc này, cô ta vẫn chưa cảm giác được có gì không đúng, chỉ là nghi ngờ rõ ràng chú Trương nói rượu chỉ như nước ép nhẹ mà sao mẹ lại uống say được chứ?

"Nhìn mẹ cháu xem, mới uống có mấy hớp đã không chịu được rồi, Tiêu Tiêu, cháu ăn trước đi, chú đưa mẹ cháu về phòng đã, bằng không, bà ấy ngủ ở đây lại không thoải mái."

Trương Hiểm Phong hơi híp mắt nhìn gương mặt của Tiêu Tiêu một lúc, xác nhận cô ta vẫn còn hơi tỉnh táo bèn thầm hạ quyết tâm lát nữa phải thêm nhiều lượng hơn.

"Để cháu giúp chú." Tiêu Tiêu vội vàng đứng dậy nói.

Nhưng không ngờ bản thân cô ta còn chưa cảm thấy thế nào, vừa mới đứng lên đã hơi hoa mắt chóng mặt, suýt chút nữa thì ngã.

Tiêu Tiêu ra sức lắc đầu, cảm giác mí mắt có hơi nặng nề cứ như bị nhựa cao su mạnh dính lại, mở ra rất khó khăn.

Trương Hiểm Phong nhìn thấy một màn này mà không khỏi nhếch khóe miệng, cách một khắc kia càng lúc càng gần, vậy mà ông ta lại có hơi không nhịn được, cả người nóng ran cả lên.

"Cháu cứ ngồi đó trước đi, để một mình chú làm là được, nhìn tửu lượng của hai mẹ con các cháu mà xem, ra ngoài không thể chịu thiệt được, vẫn nên luyện tập nhiều hơn đi."

Ngoài miệng ông ta dùng giọng điệu dịu dàng nhưng động tác trên tay lại rất không dịu dàng. Ông ta kéo Cảnh Tú Mai từ trên bàn lên, kẹp dưới cánh tay rồi đi về phòng.

Nghĩ đến chuyện sẽ phát sinh vào lát nữa là bước chân của Trương Hiểm Phong không khỏi nôn nóng hơn hẳn.

Mà sự nôn nóng này lại hoàn toàn bỏ qua Cảnh Tú Mai đang bị kẹp, người bà ta liên tiếp đập vào tường hai lần.

Cảnh Tú Mai rên một tiếng, ngay cả trong lúc bất tỉnh vẫn cảm thấy đau, mà lúc này, hai người họ cũng đã vào phòng ngủ.

Trương Hiểm Phong vừa dùng sức một cái đã quăng được người lên giường, nghĩ đến hình tượng của mình, ông ta đành kiên nhẫn cởi quần áo trên người Cảnh Tú Mai, sau đó tùy tiện kéo cái chăn phủ lên người bà ta, sau đó vội vàng đi ra phòng ăn.

Đứa con gái trẻ tuổi và mọng nước kia vẫn còn đang đợi ông ta đấy!

Lúc Trương Hiểm Phong đến phòng ăn thì Tiêu Tiêu đã nằm gục dưới đất, đầu cô ta rất choáng, cố đứng dậy ba lần mà đều không được, cảm giác choáng váng trên đầu càng ngày càng nặng nên cô ta dứt khoát nằm dưới đất luôn.

Tầm nhìn của Trương Hiểm Phong lướt qua bộ ngực nhô cao và cái eo mảnh khảnh của cô gái, chỉ cảm thấy cơ thể càng ngày càng nóng, ông ta không kiềm chế được mà mở hai chiếc cúc áo ngủ ra, bước về phía Tiêu Tiêu đang nằm dưới đất.

"Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu, cháu làm sao thế? Nào, chú bế cháu về phòng nhé, chúng ta về phòng rồi ngủ, ngủ trên giường sẽ thoải, mái, hơn."

Bàn tay Trương Hiểm Phong vốn giơ về phía gáy của Tiêu Tiêu không nhịn được mà duỗi về phái cổ của cô ta, sau khi ngón tay ma sát trên đó vài cái, tầm nhìn lại chuyển tới trước ngực của cô ta.

Ông ta đã nhòm ngó hai tiểu tử ở đó rất lâu rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận