Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 65: Anh Linh

.



Chương 65: Anh Linh

Chương 65: Anh Linh

Vệ Miên: "Dì cũng nhìn thấy rồi đó, khi ấy đứa trẻ đó đã có ý thức rồi, nó biết nguyên nhân mình không thể chào đời là do chị Tần, cho dù đã hóa thành oán linh vẫn theo bản năng muốn giết chị ta để báo thù."

"Theo lý mà nói thì linh hồn của anh linh là thuần khiết nhất nhưng oán khí của nó rất nặng, nếu vì vậy mà kết ra sát nghiệt, cộng thêm lúc đứa bé này chết vẫn còn quá nhỏ, vẫn chưa hoàn toàn mở thần chí, hai cái này cộng vào sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với việc đầu thai kiếp sau của nó..."

"Đừng nói nữa, xin cô đừng nói nữa." Mẹ Tần khóc không còn một chút hình tượng nào nữa. Lúc này, hai mắt bà ta đã hơi sưng lên.

Bà ta túm chặt lấy cánh tay của Vệ Miên và khẩn cầu: "Cầu cô giúp tôi với, coi như tôi cầu xin cô, tôi sẽ dừng lại, bây giờ tôi sẽ dừng lại ngay."

Vệ Miên gật đầu khen ngợi: "Dì yên tâm, cháu chắc chắn sẽ giúp dì."

Hai người tự nói chuyện với nhau mà không chú ý đến Đinh Tam Thu đang đứng bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện, tóc gáy đều đã dựng hết cả lên.

Cái gì mà nguyên nhân không thể chào đời là do cô ta?

Ai không thể chào đời cơ?

Đinh Tam Thu nghĩ đến gì đó mà cả người chợt run lên.

Trên đời này, người không thể chào đời vì cô ta cũng chỉ có đứa em trai vẫn chưa ra đời đó của Tần Đại Lượng thôi.

Nhưng không phải nó đã sớm bị bỏ rồi hay sao? Cái gì mà còn theo bản năng muốn giết cô ta để báo thù nữa?

Là sao đây, mấy lời này cô ta đều hiểu hết nhưng ghép lại với nhau thì cô ta lại không hiểu gì cả?

Nghĩ đến chỗ mà mẹ chồng vừa mới nhìn chằm chằm vào, Đinh Tam Thu cảm thấy bả vai vốn đã thường xuyên cảm thấy đau nhức lại càng khó chịu hơn.

Hơn nữa, chỗ cổ lại càng truyền tới cảm giác khó thở nhẹ, cứ như thể có thứ gì đó đang siết lại vậy.

Nhưng cô ta giơ tay sờ lại phát hiện ở đó chẳng có gì hết.

Lần này, Đinh Tam Thu chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn hơn.

Cô ta chống vào vách tường bên cạnh rồi từ từ ngồi xuống đất.

"Cô gái, cứ làm theo cô nói đi, cô cứ nói cho tôi biết tôi phải làm thế nào rồi tôi sẽ dốc hết toàn sức phối hợp với cô, muốn tôi thế nào cũng được, tốn bao nhiêu tiền cũng được hết."

Sau khi mẹ Tần khóc một lúc mới bình ổn được cảm xúc một chút, tầm nhìn của bà ta vẫn không nỡ rời khỏi người anh linh kia.

Nhưng bà ta vừa mới tiến lên, thử giơ tay chạm vào thì ngón tay lại xuyên qua cơ thể cậu bé.

Hơn nữa, đứa bé đó cũng không có một chút phản ứng nào đối với hành động tiếp cận của bà ta.

"Mấy cái đó đều không cần thiết, cháu làm phép cho cậu bé là xong thôi."

Vệ Miên móc bùa giấy từ trong túi ra, chỉ thấy hai ngón tay của cô kẹp lá bùa đó phẩy trong không trung vài cái, rồi lá bùa đột nhiên không gió tự cháy.

Đồng thời, cô cũng cúi mắt lẩm nhẩm một đoạn gì đó, mẹ Tần chỉ nhìn thấy oán linh lúc đầu còn đen sì sì đã dần dần trút bỏ màu đen đó đi, trở nên trong suốt hẳn.

Mà điều mấu chốt nhất ở đây là vẻ giận dữ và vặn vẹo trên gương mặt của cậu bé lúc trước cũng đã từ từ được thay thế bởi nét ôn hòa, hai cánh tay đang ghìm chặt cổ của Đinh Tam Thu cũng từ từ buông lỏng.

Nước mắt chỉ vừa mới ngừng lại của mẹ Tần lại dâng lên, đôi mắt lại liếc qua cơ thể của anh linh mà không biết chán.

Đây là con của bà ta, là đứa con còn chưa ra đời của bà ta!

Người bình thường đều sợ ma quỷ, bà ta cũng sợ, nhưng từ sau khi biết được bóng người nhỏ bé này chính là con của mình là bà ta không còn sợ hãi nữa.

"Có ngọc không?" Đợi lá bùa cháy hết, Vệ Miên mới hỏi.

Mẹ Tần sững sờ nhưng vẫn móc một mặt dây chuyền phúc đậu từ trên cổ mình ra: "Cái này được không?"

Vệ Miên liếc mắt nhìn, ngọc bội này vừa nhìn đã biết là được mẹ Tần đeo hàng ngày rồi, bên trên có dính khí tức trên người bà ta.

Cô gật đầu: "Có thể là vật cận thân của dì sẽ càng tốt hơn."

Sau đó, ngón tay của cô bấm quyết phức tạp, đưa anh linh nhỏ bé đã trở nên trong suốt kia bám vào mặt phúc đậu.

"Linh hồn của đứa trẻ này vẫn chưa hoàn chỉnh, bây giờ cháu để nó bên trong phúc đậu nghỉ dưỡng trước, bình thường dì cứ đeo nó, qua vài năm nữa, linh hồn của đứa bé này đã dưỡng đủ rồi thì cháu sẽ đưa nó đi đầu thai sau."

Bạn cần đăng nhập để bình luận