Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 910: Phá Hỏng

.



Chương 910: Phá Hỏng

Chương 910: Phá Hỏng

Mấy người đó đều đã làm việc ở tập đoàn Châu thị lâu như thế rồi, tiền lương mỗi tháng lại càng chưa từng thiếu của bọn họ một lần nào, mình chỉ muốn mượn một ít vận khí thôi cũng có tính là gì đâu, mượn rồi cũng chính là mượn.

Nhưng có thế nào cũng không ngờ được thuật pháp lần này lại xảy ra vấn đề.

"Phụt..."

Đột nhiên Dương Thiên Cương phun ra một ngụm máu màu đỏ thẫm, sau đó đổ rầm xuống đất.

Chỉ thấy trên trán ông ta túa mồ hôi lạnh đầm đìa, mặt vàng như nến, cả người trông như một quả bóng bị người chọc thủng, lập tức như già đi mấy tuổi.

Ngay cả tóc ở hai bên mai vốn đen nhánh cũng lập tức chuyển thành màu trắng.

Mà lúc này, Châu Trường Sinh nằm trên giường bệnh vốn vì mượn được khí vận mà khôi phục lại một chút tinh thần cũng đột nhiên run lẩy bẩy.

Có thể nhìn ra được mỗi một đường gân sân lồi lên trên hai gò má của ông ta, gương mặt cũng biến thành màu xanh tím vì hít thở không thông, cả người trông như sắp tắt thở đến nơi vậy.

Mấy anh em nhà họ Châu nhìn thấy một màn trước mắt này lập tức mừng rỡ như điên, nhưng ông già vẫn chưa tắt thở nên bọn họ không dám thể hiện ra ngoài.

"Cha..."

Mấy người lập tức lao tới, có người đi gọi bác sĩ, có người thì đi kiểm tra tình hình của Dương Thiên Cương.

Vì ông ta vẫn đang không ngừng nôn ra máu cho nên mảng áo trước ngực đã đỏ thẩm một mảng.

Bác sĩ nhanh chóng chạy qua, bọn họ nhìn thấy Châu Trường Sinh cả người run rẩy là sắc mặt cũng thay đổi, lập tức đẩy người vào phòng phẫu thuật, các loại biện pháp cấp cứu khác nhau đều thay phiên dùng hết một lượt.

Thẳng cho đến tối ngày hôm ấy, trên người Châu Trường Sinh cắm mấy ống tiêm, xuất hiện trong phòng bệnh đặc biệt với bộ dáng hấp hối.

Thật sự là hấp hối bởi vì hơi thở của ông ta đã yếu đến mức gần như không cảm giác được, nếu không phải có thiết bị ở đây thì chỉ sợ đã bị coi thành người chết rồi.

Mà Dương Thiên Cương vừa rồi vẫn đang không ngừng nôn ra máu cuối cùng cũng cầm được máu sau một phen cấp cứu của bệnh viện, nhưng cả người vẫn đang hôn mê bất tỉnh.

Lần này lúc thi triển khí vận chuyển tiếp rốt cuộc đã gặp phải vấn đề gì thì tất cả bọn họ đều không biết, nhưng xem chừng ông già sắp đăng xuất bất cứ lúc nào rồi, mấy người đều để lại vợ mình ở đây, còn mình thì vội về công ty giành quyền.

Nếu ông già cứ thế mà mất, bọn họ cũng phải tìm được đủ người ủng hộ mình, bằng không sẽ không vớt được gì hết, ở trong công ty gia tộc còn không phải sẽ để người cười chết hay sao.

Thật ra, Dương Thiên Cương cũng không hoàn toàn hôn mê bất tỉnh hẳn, ông ta vẫn còn ý thức, thậm chí, trong ý thức của ông ta vẫn đang nghĩ đến một màn vừa xảy ra ban nãy, ông ta không hiểu lý do tại sao, trước đây cũng không phải chỉ mới thực hiện thuật chuyển tiếp một lần nhưng chưa bao giờ từng xuất hiện loại cảm giác như ngày hôm nay cả.

Hơn nữa, không biết có phải ảo giác của Dương Thiên Cương hay không mà ông ta cảm thấy khí vận của tập đoàn Châu thị đang dần dần biến mất.

Chuyện như vậy chắc hẳn không có liên quan đến việc ông ta mượn vận cho Châu Trường Sinh, vốn dĩ tập đoàn Châu thị là do một tay Châu Trường Sinh xây dựng, khí vận của hai bên hỗ trợ lẫn nhau nên ông ta mới có thể thi triển thuật pháp, mượn một ít khí vận từ trên người nhân viên của tập đoàn Châu thị để giúp Châu Trường Sinh chống đỡ thêm một khoảng thời gian.

Mỗi lần sau khi mượn khí vận, tuy rằng khí vận tổng thể của tập đoàn Châu thị sẽ sụt giảm một chút nhưng tuyệt đối cũng chỉ có một chút xíu mà thôi, gần như có thể bỏ qua không nhắc đến.

Cảm giác khác hoàn toàn với lần thi triển thuật pháp này.

Khí vận của tập đoàn Châu thị giống như một quả bóng căng tròn, mà hình như ông ta đã biến thành một cái kim.

Bây giờ thi triển thuật pháp giống như đâm đầu kim vào quả bóng căng đấy, tuy rằng không khiến quả bóng lập tức nổ tung nhưng lại xì hơi với tốc độ cực kỳ nhanh.

Lại càng có dấu hiệu không thể nào cứu vãn được nữa!

Cứ tiếp tục như vậy, không qua ba tháng là tập đoàn Châu thị chắc chắn sẽ phá sản.

Dương Thiên Cương muốn biết lý do tại sao nhưng có thế nào ông ta cũng không thể nghĩ ra được, hôm đó ông ta vẫn luôn hôn mê, thẳng cho đến sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại.

Chuyện đầu tiên làm sau khi tỉnh dậy của Dương Thiên Cương chính là kiểm tra tình hình của Châu Trường Sinh, sau đó sắc mặt của ông ta đột nhiên thay đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận