Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 210: Dám Khẳng Định

.



Chương 210: Dám Khẳng Định

Chương 210: Dám Khẳng Định

Vệ Miên đưa hương đã châm cho chú út Tiền, kêu anh ta cắm hương vào bát hương sau khi quỳ lạy và cầu nguyện xong, sau đó đốt đĩnh vàng đĩnh bạc đã được chuẩn bị sẵn.

Chẳng qua chỉ trong thoáng chốc mà ngọn nến đột ngột tắt ngúm, người giấy không gió tự bay, rượu và gạo cũng vơi đi hẳn một phần lớn.

Vệ Miên mở thiên nhãn trông thấy trên bàn thờ được dựng tạm xuất hiện mấy bóng quỷ đang ăn tế phẩm với vẻ mặt hài lòng.

"Thành công rồi!"

Chú út Tiền mang vẻ mặt hoang mang: "Thế là xong rồi sao?"

"Rượu và gạo vơi đi đã chứng minh đối phương chấp nhận sự hiếu kính của anh, đồng thời cũng sẽ giúp anh làm việc."

Nếu là bản thân Vệ Miên hoàn toàn không cần phải phiền phức như thế, số rượu, gạo và năm loại gia súc này đều không cần chuẩn bị, cô chỉ cần làm một ít tiền giấy và hương thôi là đủ, nhưng dù sao chú út Tiền cũng chỉ là người bình thường, vẫn phải dựa theo cách của người bình thường.

"Dựa theo tiêu chuẩn của ngày hôm nay, tiếp tục cúng bái bảy bảy bốn mươi chín ngày, sau đó lại tiễn họ đi là được."

Trong bốn mươi chín ngày, tài vận của chú út Tiền sẽ tốt đến bùng nổ, nếu người thi triển thuật pháp đã dùng thủ đoạn như vậy để hại người vậy cũng đừng trách Vệ Miên phản đòn.

Dù sao thì người đó cũng không phải cái thứ tốt lành gì cả, phần lớn số tiền tài này đều có lai lịch bất minh, chảy ra ngoài mới là chuyện đúng lý hợp tình.

Chỉ là, một người bình thường như chú út Tiền nhận được một khoản tiền tài khổng lồ trong một khoản thời gian ngắn, suy cho cùng vẫn không tốt, Vệ Miên cũng đã cân nhắc đến một điểm này.

"Tài vận của anh trong vòng bốn mươi chín ngày này sẽ vô cùng tốt, sau này tiền của anh sẽ còn nhiều hơn con số mà anh đã mất đi rất nhiều, nhưng phần lớn số tiền này đều là của phi nghĩa mà đối phương thu vào túi, đến khi ấy anh nhớ tìm một hạng mục để quyên góp, bằng không, chỉ sợ sẽ không tốt cho bản thân."

"Đúng đúng đúng." Chú út Tiền vẫn chưa biết khoản tiền đó lớn đến mức nào nên mới thẳng thắn đồng ý.

Đợi đến sau khi anh ta biết rồi kiểu gì cũng đau lòng đến nhỏ máu.

Vệ Miên dặn dò xong xuôi, sau đó Tiền Lệ chở cô về căn nhà lầu.

Tiếp đấy, cô ta lại vòng ngược về nhà của chú út Tiền.

Bây giờ cô ta đã không còn bận như ngày trước nữa, có không ít việc trong công ty đều giao cho Dương Văn Kiệt xử lý, mà tiểu đó quả thật chính là một nhân tài đúng như Vệ Miên đã nói.

Cho dù Tiền Lệ có giao bao nhiêu nhiệm vụ cho anh ta thì anh ta đều có thể hoàn thành trước thời hạn, hơn nữa còn tốt vượt mức mong đợi của cô ta.

Tiền Lệ vô cùng hài lòng về người này, gần đây công việc giao cho anh ta càng ngày càng nhiều cho nên một ngày không tới công ty cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì cả.

Cô ta chỉ cảm thấy tò mò đối với chuyện tài vận của chú út Tiền bị làm sao thôi.

Hai chú cháu ngồi không ở nhà đến tận chiều mà vẫn chưa có gì xảy ra cả.

"Cháu gái, người mà cháu giới thiệu cho chú út có đáng tin không đó?"

Chú út Tiền thật sự không nhịn được nữa, chỉ đành hỏi ra nghi vấn trong lòng.

"Cháu dám khẳng định chắc chắn đáng tin nhé!"

Khi ấy, Tiền Lệ còn đích thân trải nghiệm mấy chuyện đó thì thôi, quả thật không còn gì có sức thuyết phục hơn, đến ngay cả chị Lưu còn nhìn ra được Vệ Miên là một người có bản lĩnh lớn cơ mà.

Cho nên Vệ Miên nói trong vòng bốn mươi chín ngày, tài vận của chú út Tiền sẽ tốt lên thì chắc chắn sẽ tốt lên thôi!

Chú út Tiền thấy cháu gái khẳng định như thế cũng từ từ yên tâm hơn.

Anh ta mở một chuỗi cửa hàng trang sức, mấy hôm trước các phân tiệm đều xảy ra vấn đề, mà điều phi lý nhất là có hai phân tiệm còn bị cướp trong cùng một ngày.

Cho nên, cũng không thể nói hôm nay không có một chút khác thường nào cả, ít nhất thì chiếc điện thoại di động trong tay anh ta vẫn luôn im lặng cả một ngày.

Đợi đến gần bốn giờ chiều, đột nhiên chú út Tiền nhận được một cuộc điện thoại nói là một căn nhà cũ mà anh ta đã mua ở phía Nam thành phố, tận rất lâu trước kia, đang vào diện quy hoạch, chính phủ đang định quy hoạch chỗ đó và xây thành vườn bách thảo.

Vì căn nhà không có người ở, đối phương vất vả lắm mới tìm được số điện thoại của chú út Tiền, nên giờ gọi điện qua thông báo cho anh ta biết chuyện quy hoạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận