Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 345: Dời Mộ

.



Chương 345: Dời Mộ

Chương 345: Dời Mộ

Nhưng trải qua nửa năm này cảm giác được tình người ấm lạnh, cộng thêm có cậu ở bên cạnh chỉ dẫn nên cũng đã trưởng thành hơn không ít.

Mẹ Kiều họ Đinh và cũng là người bản địa thành phố Thanh Bình, trên bà ta còn có hai người anh trai là cậu cả Đinh và cậu hai Đinh.

Con trai của cậu hai Đinh – Đinh Đào vốn có mối quan hệ không tồi với Kiều Tân Lượng, sau khi biết anh ta có suy nghĩ muốn tìm một nghĩa trang bèn nói với cha mình một tiếng, cậu hai Đinh vô cùng tán thành.

Người nhà họ Kiều đều là cái thứ lưu manh, ai biết được sau này liệu bọn họ có giở trò gì với phần mộ không, vẫn nên dời mộ đi thì tốt hơn.

Nhân lúc vẫn còn một vài tài sản của Kiều lão tam vẫn chưa được trả theo chứng từ, cậu hai Đinh dẫn Kiều Tân Lượng đến đại bản doanh của nhà họ Kiều, sau khi trải qua một phen đấu tranh vật lộn, cuối cùng nhà họ Kiều cũng đồng ý dời mộ ở chi của ông nội Kiều lập thành một gia phả khác.

Về phần dời đến chỗ nào thì cậu hai Đinh lại dẫn hai cậu con trai đi tìm Trần Đại Bằng.

Cậu hai Đinh và vợ của Trần Đại Bằng – Đinh Vân là anh em con chú con bác, thế rồi vòng vèo đủ các thể loại lại tìm tới chỗ Vệ Miên, vì chuyện này khá cấp bách cho nên cô chỉ có thể xin nghỉ ở trường , nhờ bạn học khác đón tiếp tân sinh viên hộ mình.

Vì vậy, trưa ngày hôm sau, Trần Đại Bằng và cậu hai Đinh, Kiều Tân Lượng, Đinh Đào cùng nhau tới căn nhà lầu của Vệ Miên.

"Đại sư, cô có thể bớt thời gian ra giúp xem phong thủy thật sự làm chúng tôi vô cùng biết ơn, tôi còn đang nghĩ bên cô sắp khai giảng, không biết có thời gian hay không!"

Trần Đại Bằng vừa nhìn thấy bóng lưng của Vệ Miên là lập tức nhiệt tình đi tới chào hỏi.

Lần đầu tiên cậu hai Đinh nhìn thấy Vệ Miên, tuy rằng Trần Đại Bằng đã tiêm một mũi dự phòng cho ông ta trước từ lúc còn ngồi trong xe rồi nhưng ông ta vẫn cảm thấy ngạc nhiên.

Cậu hai Đinh được giáo dục rất tốt, biết Trần Đại Bằng vẫn luôn khá đáng tin, cũng sẽ không hại ông ta ở mấy chuyện như vậy đâu, nhưng hai người khác lại không được giáo dục tốt như cậu hai Đinh, vẻ nghi ngờ hiện rõ mồn một ngay trên gương mặt của bọn họ.

Vệ Miên chỉ tay về phía Kiều Tân Lượng: "Người muốn dời mộ mà anh nói là anh ta đúng không?"

"Đúng đúng đúng, quả nhiên đại sư nhìn rất chuẩn!"

Trần Đại Bằng cười rạng rỡ, không nhịn được mà kể lại đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện cho cô nghe.

"Đứa trẻ này cũng có chút quan hệ thân thích với tôi, tôi cũng quen biết cha nó, giờ hai vợ chồng họ đột nhiên qua đời, vì chuyện tài sản mà đứa trẻ này với bên nhà họ Kiều bọn họ cãi nhau cho nên muốn tìm một nơi khác để dời chi của bọn họ đi, tránh cho bên kia lại nhờ người tới làm hỏng phong thủy."

Vệ Miên gật đầu, sở dĩ cô nói ra được người nào muốn xem phong thủy cũng chỉ vì trên người người đó vẫn còn tang khí khá nhạt.

Sự nghi ngờ trong lòng cậu hai Đinh đã vơi đi một ít nhưng vẫn không thể khiến ông ta hoàn toàn tin tưởng.

Khu đất mà mấy người này nhắm đến ở một thị trấn nhỏ trực thuộc thành phố Thanh Binh, trước đây Kiều lão tam từng đầu tư vào mấy mảnh đất ở đây, Kiều Tân Lượng muốn chọn một mảnh trong số đó để làm nghĩa trang của gia đình mình.

Đến khi ấy thuận tiện nhờ Vệ Miên xem ngày giúp luôn cho, để xem khi nào dời mộ tổ tiên qua bên đó thì tốt hơn.

Mấy người đã xác định khu vực mục tiêu sau đó cùng nhau ngồi lên xe.

Cùng với thời gian chuyển dời, chiếc xe chậm rãi lái ra khỏi nội thành Thanh Bình, hướng về một nơi rõ ràng hẻo lánh và hoang vắng hơn.

Một đường đi này toàn đi đường cao tốc, tầm nhìn của Vệ Miên liếc qua khu núi rừng ở hai ven đường, rất nhanh cô đã thu tầm mắt lại.

Đợi sau khi tài xế của nhà họ Kiều lái xe vào con đường nhỏ gập ghềnh, Vệ Miên giơ tay hạ cửa sổ xe xuống, thò đầu nhìn ra bên ngoài.

Từ xa có thể trông thấy phía trước có một thôn xóm, chỉ là nhà cửa trong thôn không thể tính là nhiều, thoạt nhìn cũng chỉ chừng mấy chục hộ.

Bây giờ người trẻ tuổi ở nông thôn càng ngày càng ít, đại đa số đều đã có tuổi, một chiếc xe lạ lẫm lái vào trong thôn nhanh chóng thu hút không ít tầm nhìn, có một người già khéo nói kia đi qua đó hỏi lai lịch của mấy người bọn họ.

"Cha tôi là Kiều lão tam."

Bạn cần đăng nhập để bình luận