Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 747: Năm Ấy Mưa Rơi Ướt Hoa Hạnh

.



Chương 747: Năm Ấy Mưa Rơi Ướt Hoa Hạnh

Chương 747: Năm Ấy Mưa Rơi Ướt Hoa Hạnh

Trước đây cô đã từng thấy một thiên sư bị dụ dỗ mà trúng bẫy của nữ quỷ rồi, đương nhiên nữ quỷ ấy còn xinh đẹp hơn người trước mặt này gấp trăm lần, nhưng có đẹp đẽ đến đâu cũng khó mà ngăn được một sự thật rằng đối phương chính là nữ quỷ, còn là một nữ quỷ dính đầy máu tươi trên tay.

Sắc mặt của nữ quỷ vặn vẹo, vẻ dịu dàng thương mến ban nãy lập tức biến mất sạch, có điều, cô ta lại nhanh chóng điều chỉnh rồi nhìn về phía đám người một lần nữa.

Ừm, là một bậc thầy kiểm soát biểu cảm đấy!

Nữ quỷ mặc đồ xanh nhìn Cảnh Thiên Hách với vẻ mặt bị tổn thương, trong giọng điệu cũng tràn đầy sự oán trách: "Vậy mà anh... nỡ lòng nào mời đạo sĩ tới bắt em..."

Lúc này, vẻ mặt của mọi người đều thay đổi, hết nhìn nữ quỷ rồi lại nhìn Cảnh Thiên Hách, tình huống gì đây, đây là sắp có phốt à?

Mà Thẩm Thiến cũng đã biến từ vẻ thương tiếc vô cùng ban nãy thành cảnh giác, nữ quỷ mặc đồ xanh này xinh đẹp như thế, lúc còn sống cũng không biết phải đẹp đến cỡ nào nữa, đặc biệt là loại khí chất khiến người thương yêu, không có cách nào chối từ được trên người cô ta kia.

Bản thân mình cũng là một nữ giới mà còn không kháng cự lại được thì thôi, huống chi là đàn ông, trong lòng cô ta bốc lửa, lập tức quay sang nhìn Cảnh Thiên Hách với vẻ mặt giận dữ, rất có một loại thái độ "nếu hôm nay anh không cho tôi một lời giải thích rõ ràng thì anh không xong với tôi đâu."

"Anh không biết cô ta!"

Cảnh Thiên Hách cảm giác được ánh mắt nghi ngờ của Thẩm Thiến, cả người đều thấy khó chịu hẳn!

"Anh thật sự không biết cô ta, anh dám thề với trời!"

Cảnh Thiên Hách cảm thấy mình quả thật còn oan hơn cả Đậu Nga, anh ta thật sự không quen người xinh đẹp như thế, nếu sớm biết có một người ưa nhìn như vậy thích mình thì anh ta... anh ta cũng sẽ không làm gì cả, nhưng tâm trạng chắc chắn sẽ khác!

Trịnh Hạo hơi cúi người, thanh kiếm gỗ bị sét đánh trong tay lại không hề dịch chuyển dù chỉ nửa phân: "Khỏi cần ở đây giả bộ đáng thương làm gì, lúc trước khi cô bóp cổ người ta cũng không thấy nương tay một tí nào đâu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, hay là nói ra nghe thử xem, cũng tiện thỏa mãn lòng tò mò muốn hóng phốt của tôi!"

Nữ quỷ mặc đồ xanh lại liếc mắt nhìn Cảnh Thiên Hách, sau đó nhẹ nhàng lau nước mắt, nói với vẻ ấm ức cùng tủi thân: "Tôi không muốn hại người, tôi chỉ muốn anh ấy tới bên tôi thôi. Trước đó anh ấy đã đồng ý với tôi rồi, anh ấy đã nói sẽ tới chỗ tôi, còn nói chỉ yêu một mình tôi thôi, nhưng bây giờ anh ấy lại định kết hôn với một người phụ nữ khác..."

Cảnh Thiên Hách như bị sét đánh trúng, còn chưa đợi nữ quỷ nói xong, anh ta đã không nhịn được mà nhảy dựng lên.

"Cô đừng kể lung tung có được không, tôi quen biết cô khi nào? Tôi còn không biết cô là ai thì làm sao có khả năng nói mình sẽ tới bên cô được, cô là quỷ, tôi là người, tôi có bị điên đâu mà đòi tới chỗ cô?"

Nói xong, anh ta vội vàng quay người giải thích với Thẩm Thiến: "Thiến Thiến, em phải tin anh, anh không biết ả điên này, làm sao có khả năng nói sẽ ở bên cô ta được chứ, cô ta hoàn toàn bị điên rồi!"

Nữ quỷ nhìn anh ta mà chỉ chực khóc, vẻ mặt cô ta dại ra, nói: "Năm ấy mưa rơi ướt hoa hạnh..."

Trịnh Hạo không nhịn được mà tiếp một câu: "Cô nói đi, bộ cô là Quả Quận Vương à..."

Nữ quỷ: "..."

Đột nhiên không thốt ra được câu sau nữa là sao ta?

Nhưng không nói lại có vẻ không được, hôm nay nếu như cô ta không nói rõ ràng vậy đừng nói là Cảnh Thiên Hách, cho dù là Trịnh Hạo cũng không thể bỏ qua cho như thế được đâu.

Nữ quỷ hơi cúi đầu nhìn Cảnh Thiên Hách, gương mặt xinh đẹp trông vô cùng bị tổn thương.

"Một ngày hè vào hơn một năm trước, đột nhiên anh tới núi Thạch Môn, khi ấy em đang tản bộ trước cửa nhà, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã nói em trông rất xinh đẹp, giống y người vợ trong mơ của anh, còn khăng khăng kéo em đi ngắm trăng tâm sự với anh."

"Tối hôm đó chúng ta đã nói rất nhiều, nói về cuộc đời của anh, nói về lý tưởng của anh, cũng chính khi đó, anh nói với em rằng cha anh đã lấy vợ mới nhưng mối quan hệ giữa anh và mẹ kế không tốt."

"Anh còn nói muốn kết hôn nhanh một chút, có thể có một người vợ quan tâm và yêu thương anh, tốt nhất là có thể thấu tình đạt lý, dịu dàng động lòng người như em..."

Nghe đến đây, sắc mặt của Thẩm Thiến đã không thể dùng khó coi để hình dung nữa rồi.

"Sau đó..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận