Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 674: Chuyện xưa

.



Chương 674: Chuyện xưa

Chương 674: Chuyện xưa

"Sau này, anh ta thuê một căn hộ ở tiểu khu cao cấp đối diện với đại học thủ đô cho tôi, còn giới thiệu mấy người bạn của mình cho tôi làm quen nữa. Mấy người kia đều là người vừa có tiền lại vừa có thân phận, ít nhất cũng thuộc tầng lớp trung lưu, chúng tôi còn chưa chính thức hẹn hò mà anh ta đã nôn nóng giới thiệu tôi với các bạn của mình rồi."

Hồi đó, Tô Dương thật sự cũng cảm động, cảm động vì một người đàn ông lại có thể chung tình đến thế, cho dù không có được bất cứ một câu trả lời nào từ cô ta nhưng anh ta vẫn bằng lòng đánh đổi mà không oán không trách.

Phụ nữ một khi cảm động hiển nhiên sẽ rất dễ làm ra chuyện ngu ngốc.

"Sau đó, tôi đã đồng ý với anh ta, chúng tôi bắt đầu cuộc sống chung trong căn hộ kia."

Tô Dương kém người đàn ông kia hơn mười tuổi, nhưng trong quá trình tiếp xúc của hai người họ, cô ta không hề cảm thấy có sự cách biệt giống như mọi người đã nói, ngược lại còn được người đàn ông thể hiện ra sự quan tâm và quý trọng trong từng chi tiết nhỏ nhặt khiến cô ta cảm động tới cực điểm, dần dần cũng yêu anh ta.

Cộng thêm từ nhỏ Tô Dương đã thiếu tình thương của cha, đối với kiểu bạn nam hệ cha này lại càng không có lực kháng cực hơn, sự xuất hiện của anh ta đã hoàn toàn châm lên mồi lửa tình yêu trong lòng của Tô Dương.

Tiếp theo đấy, vẻ mặt của cô ta chợt thay đổi.

"Nhưng... một lần tình cờ tôi mới biết hóa ra anh ta đã có gia đình rồi, vậy mà anh ta đã có gia đình rồi."

Mỗi lần nhắc đến chuyện này là Tô Dương lại không có cách nào duy trì sự bình tĩnh, theo quan điểm của cô ta thì đây chính là nguyên nhân quan trọng khiến cô ta đi đến bước đường này! Là do tội ác của người đàn ông đó mà ra!

"Lúc tôi biết được cảm giác cả người như sắp phát điên, hoàn toàn không biết phải dùng thái độ gì để đối diện với anh ta nữa, nhưng tôi có thể làm thế nào được chứ hu hu hu, tôi đã hoàn toàn yêu anh ta rồi. Anh ta còn nói tình cảm với vợ mình đã bất hòa từ rất lâu rồi, cầu tôi cho anh ta một cơ hội, nói sẽ nhanh chóng xử lý thủ tục ly hôn với vợ của anh ta, nói anh ta không có tôi thì sẽ chết, nói anh ta không thể rời khỏi tôi..."

Phùng Tĩnh nghe được lời của Tô Dương mà cũng đỏ mắt theo, đột nhiên cô ấy cảm thấy Tô Dương vô cùng đáng thương, rõ ràng là một cô gái có điều kiện ưu tú ở mọi mặt, có nhiều người theo đuổi như thế nhưng đến cuối cùng lại bị một người đàn ông lừa tình.

Thế nhưng, Vệ Miên lại không mảy may bị lay động, cô nhìn nữ quỷ đang khóc không ngừng trước mặt với vẻ vô cùng lạnh lùng.

"Tôi có thể làm thế nào được, không lâu sau đó, tôi còn phát hiện ra mình đã mang thai, hu hu hu, nhưng anh ta nói giờ không phải là lúc mang thai, đợi sau này kết hôn rồi lại có con sau cũng được, tôi nghĩ còn chưa kết hôn mà đã mang thai thì đúng là không hay thật, cho nên mới đồng ý."

Tô Dương dường như thật sự có thể khóc ra nước mắt, còn nấc vài tiếng.

"Sau đó, tình cảm giữa chúng tôi cũng không có gì khác so với lúc trước, anh ta vẫn đối xử rất tốt với tôi, vẫn tỉ mỉ như ngày xưa, quan tâm tôi và bảo vệ tôi, nhưng tôi biết đã không còn giống nữa, thật sự đã khác rồi. Mỗi lần tôi hỏi anh ta khi nào ly hôn với vợ thì anh ta lại dùng đủ loại lý do để thoái thác, sau đó tôi mới biết anh ta hoàn toàn chưa từng nghĩ đến việc ly hôn hu hu hu."

"Sau khi tỉnh ngộ, tôi bắt đầu làm thủ tục ra nước ngoài, phải ra nước ngoài du học, rời ra cái chỗ đau lòng này, nhưng anh ta vừa thấy tôi rời đi là lập tức chạy sang tận nước ngoài, bám riết lấy tôi không chịu thôi."

Tô Dương nghĩ đến khoảng thời gian đó, người đàn ông kia đã tốn nhiều tâm tư lên người mình mà vẻ mặt chợt thẫn thờ.

Đó là thời điểm ngọt ngào nhất trong cuộc đời của cô ta, cô ta đã sở hữu tình yêu tuyệt vời nhất trên cuộc đời này.

"Sau đó thì sao?"

Tâm trạng của Phùng Tĩnh cũng lúc trầm lúc bổng cùng với lời miêu tả của nữ quỷ, thấy rất lâu sau đó mà cô ta vẫn chẳng nói gì cả, Phùng Tĩnh không nhịn được mà thò đầu ra từ sau lưng Vệ Miên, giục đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận