Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 591: Chọn

.



Chương 591: Chọn

Chương 591: Chọn

Trần Đại Bằng liếc mắt nhìn qua đã trông thấy Trần Chí Bình ở một bên, anh ta trực tiếp dẫn Vệ Miên đi qua bên đó.

"Anh Bình, đang có khách hả?" Trần Đại Bằng vừa nói vừa dùng ánh mắt chỉ về phía người đàn ông trung niên đang cắt thạch kia.

"Đúng rồi, đây cũng là một người bạn cũ của anh, hôm nay qua đây để thử vận may ấy à." Trần Chí Bình mỉm cười nói với Trần Đại Bằng sau đó lại quay đầu, giới thiệu anh ta với người bạn cũ kia của mình: "Đây là cậu em họ cùng tộc với tôi, đang mở một tiệm đồ cổ ở bên phố Phong Thủy, bán ít đồ cổ với đồ Phong Thủy ở đấy."

Người bạn cũ kia của Trần Chí Bình là một người kinh doanh trang sức, đại đa số người kinh doanh trông vẻ ngoài đều khá ôn hòa, sẽ không tùy tiện kết thù với người khác.

Hai người bắt tay nhau một cách thân thiện.

"Anh Bình, đây là khách hàng lớn của em, cô Vệ, cô ấy khá có hứng thú với thạch liệu của các anh nên em dẫn cô ấy qua đây ngắm." Trần Đại Bằng nói.

"Có hứng thú với thạch liệu hả? Sáng nay quán bọn anh mới nhập một lô hàng tốt đấy, các em có thể qua đó tự chọn, cái đống sát vách tường kia kìa, đều tính dựa theo cân nặng hết, hai trăm đồng một cân, không bán hai giá."

Ánh mắt của Trần Chí Bình đảo quanh người của Vệ Miên một vòng, sau đó mới cười tủm tỉm nói.

Nói xong, anh ta còn chỉ vào đống mao liệu ở bên vách tường kia, sau khi xác định Vệ Miên đã nhìn thấy rõ vị trí mới nhanh chóng quay đầu về, tầm nhìn lại rơi lên hòn đá trên máy cắt đá kia, vẻ mặt rất khẩn trương.

Vệ Miên chớp mắt, tuy rằng cô không biết nhận diện nguyên thạch tốt hay xấu nhưng lại biết xem tướng mặt đấy.

Xét từ tướng mặt của ông chủ cửa hàng trang sức này, có thể thấy chóp mũi của ông ta hơi vẹo, cung tài bạch tối tăm, là tướng mặt phá tài.

Cho nên hôm nay ông ta chắc chắn sẽ lỗ to trong vụ đổ thạch lần này.

Vệ Miên không quan tâm đến bên này nữa, không có người nào để ý đến cô thì càng tốt, cô quăng túi ra đằng sau rồi cùng Trần Đại Bằng đi về phía đống thạch liệu kia.

Vệ Miên cúi đầu nhìn thạch liệu dưới sàn nhà, tùy tiện tìm một chỗ trống rồi ngồi xổm xuống, su đó quan sát cẩn thận bề mặt của thạch liệu.

Thi thoảng còn phải giơ tay sờ, hoặc là ôm lên ước lượng.

Trần Chí Bình bớt thời gian ra liếc mắt nhìn về phía bên này, trông thấy động tác của Vệ Miên cũng đủ biết đây là một tân thủ, bởi vì chỉ có tân thủ mới kỳ quái như vậy mà thôi.

Tay chơi lâu năm người ta đều dùng kính lúp và đèn pin để rọi, quan sát vỏ ngoài bao quanh, sau khi cân nhắc cẩn thận mới chọn viên thạch liệu mà mình muốn.

Nhưng hành động như vậy của Vệ Miên rõ ràng là lần đầu tiên tới đây, hơn nữa tuổi tác còn trẻ như thế, phỏng chừng là vì nghe nói danh tiếng của đổ thạch nên mới định tới đây thử cảm giác mới mẻ.

Vừa rồi Trần Đại Bằng đã nói cô gái trẻ này chính là khách hàng lớn của anh ta, nói không chừng là một cô chiêu ngốc nghếch lắm tiền nhiều của nào đó, hoặc chính là cô bồ nhí của chính bản thân anh ta chăng.

Tóm lại là cho dù cô có chọn thế nào thì anh ta cũng sẽ dựa theo cân để thu tiền, nghĩ như vậy, anh ta lập tức rút lại một chút sự chú ý nhỏ nhoi kia của mình về.

Vệ Miên không quan tâm đến ánh mắt rơi lên người mình và thản nhiên chọn đá.

Cô liên tiếp cầm mấy viên đá lên nhưng đều không phát hiện ra điểm khác thường, vì thế bèn học theo cách nói của Trần Đại Bằng, quan sát cẩn thận vỏ ngoài của chúng.

Nhìn một lúc lâu mà vẫn chẳng thu hoạch được gì như cũ.

Đợi khi cô cầm viên thứ tư lên đột nhiên lại cảm thấy không đúng.

Vậy mà Vệ Miên lại cảm giác được linh khí bên trong mao thạch có kích cỡ to bằng nắm đấm trên tay mình này.

Tuy rằng linh khí chỉ có một chút xíu, rất yếu thôi nhưng cô vẫn cảm thấy hân hoan vui sướng.

Điều này chứng minh viên đá mà cô đang cầm trong tay có khả năng rất lớn sẽ cắt ra được ngọc thạch!

Nghĩ đến việc ngọc đều nằm bên trong viên đá, không biết nhãn có thể nhìn ra được không nữa. Nghĩ như vậy, Vệ Miên lập tức mấp máy môi, một tràng chú ngữ mập mờ khó hiểu tuồn ra, thiên nhãn cũng từ từ mở, Vệ Miên nhìn về phía viên đá trong tay.

Rất nhanh, trước mắt cô dần dần hiện ra cảnh tượng bên trong viên đá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận