Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1064: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 17

.



Chương 1064: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 17

Chương 1064: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 17

Chẳng qua, biện pháp như thế tốn công không nói mà có thể mời được thầy phong thủy có bản lĩnh còn đắt hơn là đổi luôn một xà nhà mới.

Tốt xấu gì cũng được tính là một biện pháp, Vệ Miên nghĩ ngợi một chút rồi vẫn viết hết toàn bộ vào, bao gồm cả việc dùng phù chú gì và tên của thuật pháp sử dụng.

Cô viết khá đơn giản, đề bài này cũng không khó, ba người nhanh chóng viết xong, sau đó gấp tờ giấy của mình lại và nộp lên.

Vệ Miên nhìn khu vực gần bàn giám khảo một lúc, những người qua đây nộp đáp án có người vui, có người buồn, cũng có người khó mà nhìn ra được biểu cảm từ trên gương mặt, ví dụ như Bành Nguyên Lục.

Nhưng Vệ Miên cảm thấy dựa vào thực lực của Bành Nguyên Lục, mấy câu hỏi này đối với ông ta mà nói đều không thành vấn đề, lại nhìn mấy gương mặt ủ rũ kia, cô lặng lẽ thở dài một tiếng.

Xem ra loại câu hỏi phong thủy đơn giản này đối với vài người mà nói vẫn hơi khó đây.

Vệ Miên nhìn thấy Chung Diệu Ý hôm qua vì mặc đỏ mà bị liên lụy đến ngày hôm nay vẫn mặc một bộ đồ đỏ như cũ, chẳng qua là từ váy liền biến thành jumpsuit, cổ áo khoét chữ V sâu, lại hơi bó sát, đôi gò nảy nở trước ngực quả thật như chuẩn bị húc thẳng vào mặt người ta đến nơi.

Mấy thầy phong thủy trẻ tuổi kia đều không nhịn được mà nhìn trộm, ừm, cũng không thể nói chỉ có người trẻ tuổi, Vệ Miên đã tận mắt nhìn thấy có một người đầu tóc đã bạc cả rồi nhưng vẫn liên tục quay đầu nhìn sang bên này.

Nhưng Chung Diệu Ý lại không thèm để ý một chút nào hết, hôm nay cô ta đi một đôi giày da có đế hơi cao, ít nhất cũng sẽ không để xảy ra chuyện sạn cát chui vào chân.

Đề tiếp theo cần phải vào núi, thử thách năng lực điểm huyệt của thầy phong thủy, có một cái thùng nhỏ để rút thăm, mỗi người đều phải rút một lá từ bên trong.

Sau khi Vệ Miên rút một lá, nhìn thấy bên trên ngoài trừ viết sinh thần bát tự của người chết ra thì còn có cả yêu cầu của gia chủ, ví dụ như tờ giấy trong tay cô đây muốn con cháu đời sau được phú quý hơn.

Cô liếc mắt nhìn tờ của Lương Hạo Nhiên, là con cháu muốn được nhiều người làm quan, xem ra yêu cầu của mỗi một người cũng khác nhau, nhưng lật đi lật lại cũng chỉ có mấy yêu cầu như thế, không phải tiền thì chính là quyền.

Sau khi nhận được yêu cầu phải đi lên núi tầm long điểm huyệt.

Một nhóm người kết bạn đi đến chân núi sau đó nhanh chóng tách ra, phần lớn người đều cầm theo la bàn trong tay để tìm kiếm mộ huyệt mà mình nhắm đến.

Đây là lần đầu tiên bọn họ lên núi sau khi tới hòn đảo nhỏ này, tương đương với có cơ hội đi thoải mái, Vệ Miên cũng không khách sáo, mới đầu còn thuận theo con đường nhỏ tự có để đi vào núi nhưng rất nhanh cô đã càng đi càng đến nơi hẻo lánh.

Hai người Lương Hạo Nhiên thấy vậy cũng vội vàng đi theo.

Lúc này không có người ngoài, ba người cuối cùng cũng có thể nói chuyện.

"Sư phụ, tối qua chúng tôi đã thử rồi, phát hiện không thể tu luyện được khi ở trên hòn đảo này, chẳng hấp thụ được một tí sinh khí nào hết."

Trải qua một đêm yên tĩnh, bây giờ Lương Hạo Nhiên đã có thể nói ra được câu này một cách rất bình tĩnh rồi.

Đây là lần đầu tiên cậu ta gặp phải tình huống như vậy từ sau khi tu luyện, trước đây cho dù là ở chỗ ít thực vật nhưng chỉ cần tu luyện là có thể hấp thụ được sinh khí, cho dù là cực kỳ ít ỏi và mỏng manh nhưng vẫn có thể cảm giác được.

Nhưng tối hôm qua, sau khi lên hòn đảo là cậu ta đã có cảm giác hoàn toàn khác.

Đây là một hòn đảo có diện tích khá lớn, bên trên còn có dãy núi triền miên, ít nhất thì Lương Hạo Nhiên liếc mắt nhìn cũng không thấy điểm kết.

Đừng nói là thảm thực vật phong phú trên núi mà đến ngay cả trong thôn cũng có không ít, nhưng ở một nơi đầy cây cỏ đến như vậy mà cậu ta lại không hấp thụ được một tí sinh khí nào cả.

Quả thật quá phi lý.

Vệ Miên gật đầu: "Tôi cũng thử rồi, quả thật không thể hấp thụ được."

"Cho nên chỗ này rất tà môn!" Cuối cùng Trịnh Hạo đưa ra kết luận.

Có điều, nghĩ đến việc nếu đây đã là cuộc thi thầy phong thủy vậy nói không chừng bọn họ cố tình tìm một chỗ tà môn, bằng không, lúc thử thách có phải quá thành trò trẻ con rồi không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận